Page 38 - Phẩm Tam Quốc
P. 38

những hình tượng đẹp như Chu Du, như Gia Cát Lượng, còn về Tào Tháo

               tướng mạo ra sao, không hề có chữ nào. Tam quốc chí lấy Ngụy làm chính
               thống, nếu hình tượng Tào Tháo cao lớn khôi vĩ, tuấn tú khoáng đạt, chắc đã
               được ghi nhiều. Tránh không nói tới, e thực tế cũng chẳng ra gì.
                  Hình tượng Tào Tháo có mô tả trong sử sách khác. Ngụy Thị Xuân Thu

               nói: “Vũ vương tư mạo ngắn nhỏ, nhưng thân mình ngời sáng”; Thế thuyết
               tân ngữ lại nói, Tào Tháo muốn gặp sứ Hung Nô, “Tự thấy mình xấu, không
               đủ mạnh với nước xa”, đã để Thôi Diễm thay, còn mình thì “cầm dao đứng ở
               đầu giường”. Đương nhiên, Thôi Diễm là mẫu người tài, sử sách ghi “giọng
               nói sang sảng, mắt to mày đậm, râu dài bốn thước, trông thực uy vũ”. Sứ thần
               Hung Nô lại bình là “Ngụy vương trông thật phi thường, nhưng người cầm

               dao đứng ở đầu giường mới là anh hùng”. Kết quả, Tào Tháo sai người giết
               sứ  thần  đó.  Rõ  ràng  Tào  Tháo  tuy  tướng  mạo  bình  thường,  nhưng  khí  độ
               không  nhỏ,  lòng  nghi  ngờ  cũng  lớn.  Không  thể  nhìn  người  chỉ  qua  tướng
               mạo. Có điều, khi mới xuất hiện, “khí độ” của Tào Tháo chưa bao lăm. Tóm
               lại, lúc này đây Tào Tháo ít nhiều chưa có chỗ đứng. Muốn rạng danh trong
               chốn  giang  hồ  không  thể  không  làm  nên  chuyện  động  trời.  Giết  chú  Kiển
               Thạc là việc làm có hiệu quả.

                  Cách suy đoán thứ hai, tào Tháo muốn lập pháp chế. Điều này có lý. Ngài
               Lỗ Tấn nói, điều đặc sắc thứ nhất về chính trị của Tào Tháo là “coi trọng hình

               phạt”, luôn chủ trương phép tắc phải nghiêm minh, chấp pháp như sơn, thậm
               chí sử dụng hình phạt nặng. Tào Tháo lập pháp và chấp pháp rất nghiêm, giết
               người không run tay. Đương nhiên, do tính cách và tình thế bức bách nên
               phải thế. Con người Tào Tháo về mặt sinh hoạt có phần tùy tiện. Tào Tháo
               không coi trọng việc ăn, mặc, lúc hành quân đánh trận lâu dài, đàn bà có thể
               có,  nhưng  không  thể  kén  chọn.  Qua  đó,  có  người  nói  Tào  Tháo  tùy  tiện
               không nghiêm túc. Thực ra thì Tào Tháo là người nghiêm túc, không tùy tiện,

               và cũng không thích người tùy tiện, thiếu nghiêm túc. Tào Tháo từng có thư
               cho  Khổng  Dung  nói,  tôi  tuy  tiến  không  thể  thực  hành  giáo  hóa  cải  biến
               phong tục, thoái chưa thể tạo nên nhân đức đoàn kết đồng liêu, nhưng lại có
               nhiều biện pháp để nuôi dưỡng binh sĩ, xả thân vì nước, đấu tranh với lũ tiểu
               nhân phù phiếm hư hoa, kéo bè kết đảng mưu đồ tư lợi. Rõ ràng Tào Tháo rất
               ghét những kẻ tùy tiện thiếu nghiêm túc, đương nhiên bản thân Tào Tháo

               cũng không tùy tiện, thiếu nghiêm túc. Tháo mặc thường phục, hay nói vui,
               làm từ phú, nghe nhạc, chỉ là một chút thư giãn sau những lúc công việc căng
               thẳng và cũng chỉ là chút biểu hiện của một thế giới nội tâm vô cùng phong
               phú và còn là một viên đạn bọc đường làm mê hoặc kẻ thù. Tào Tháo thường
   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43