Page 36 - Phẩm Tam Quốc
P. 36

Úy là chức quan võ nắm quyền quân sự hoặc hình sự. Lời chú Hán thư.

               Bách quan công khanh biểu nói: “giúp trên an dưới gọi là úy, võ quan đều là
               úy”, cho nên huyện có huyện úy, quận có quận úy, triều đình có thái úy, trung
               úy, đình úy, vệ úy. Lạc Dương Bắc Bộ úy là huyện úy. Quan chế thời Hán, từ
               huyện lên trở xuống có thừa có úy, thừa lo việc dân sự, úy quản việc trị an.
               Có điều Lạc Dương là kinh đô thời Đông Hán, nên là huyện lớn nhất của đất
               nước, huyện úy không chỉ có một người, cả đông tây nam bắc có bốn người,
               bổng lộc là bốn trăm thạch. Vì vậy Tào Tháo nhận chức Bắc Bộ là cục phó

               công an cấp huyện, một vùng của kinh đô.
                  Người  tiến  cử  Tào  Tháo  vào  chức  Bắc  Bộ  úy  ở  Lạc  Dương  là  Tư  Mã
               Phòng,  cha  của  Tư  Mã  Ý.  Người  này  là  Thượng  thư  hữu  thừa,  ngang  với

               chức phó bí thư công đình. Có điều thượng thư thời kỳ Đông Hán, danh nghĩa
               là bí thư, thực chất là tể tướng. Tư Mã Phòng tiến cử, Tháo đi nhận lệnh
               ngay. Nghe nói lúc đó Tháo không bằng lòng, Tháo có dã tâm chiếm chức
               Lạc Dương lệnh. Nhưng “Tuyển bộ thượng thư” (Tương đương bộ trưởng về
               nhân sự) nắm quyền bổ nhiệm lúc đó là Lương Cốc không để ý tới suy nghĩ
               của Tào Tháo, buộc Tháo phải nhận lệnh.

                  Đây là chức quan đầu tiên Tháo đảm nhận, nên ấn tượng rất sâu sắc. Theo
               chú dẫn Tào Man truyện của Bùi Tùng Chi trong Tam quốc chí – Vũ đế kỷ,
               sau này khi được Hán Hiến đế phong là Ngụy Vương, Tào Tháo đã mời Tư

               Mã Phòng đến Nghiệp Thành khoản đãi thịnh soạn. Rượu được ba tuần, Tào
               Tháo hỏi: Tư Mã công, ngài xem xem cô vương này còn có thể đi làm cục
               phó công an cấp huyện được không? Tư Mã Phòng nói, năm đó lúc lão phu
               tiến cử đại vương Bắc Bộ úy Lạc Dương là rất thích hợp! Thế là Tào Tháo
               “cười lớn”.

                  Tào Tháo hỏi và cười lớn, hoàn toàn không phải là thái độ của kẻ tiểu nhân
               đắc chí. Nhưng có chút nào gọi là dương dương tự đắc hay không? Có. Tào
               Tháo xưa nay không che dấu tình cảm của mình. Một khi đắc chí thì đuôi sẽ
               vểnh lên như cán cờ được giơ cao. Nhưng lần này, không chỉ vì đắc ý vừa là
               Ngụy vương, không chỉ vì cứ canh cánh trong lòng vì sự sắp đặt của Lương

               Cốc năm đó, mà còn vì vừa nghĩ tới một chuyện cũ đáng nhớ.
                  Chuyện cũ có liên quan tới việc Tào Tháo đảm nhiệm chức vụ này.

                  Chúng ta đều biết, đảm đương chức vụ Bắc Bộ úy Lạc Dương chẳng dễ
               dàng gì. Công việc này quan không to, quyền không nhiều nhưng trách nhiệm
               lại  rất  nặng  nề,  không  ít  phiền  toái.  Vì  dưới  chân  thiên  tử,  quyền  quý  rất
               nhiều. trong số này mấy ai đã để ý tới vương pháp, mấy ai không sinh chuyện
   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41