Page 59 - Phẩm Tam Quốc
P. 59

trung ương khác; phải diệt Đổng Trác, đón thiên tử, khôi phục đất nước thống

               nhất.  Về  phần  mình,  Viên  Thiệu  không  mấy  để  ý  đến  người  anh  em  Tào
               Tháo. Trong mắt Viên Thiệu, Tháo chỉ là thằng cha cùng mình đi cướp cô
               dâu thuở nào. Theo chú dẫn Ngụy thư của Bùi Tùng Chi và Tam quốc chi –
               Vũ đế kỷ, để thuyết phục Tào Tháo, nhân lúc “tâm tình trò chuyện”, Viên
               Thiệu để lộ ra viên ngọc tỉ (có thể Viên Thiệu đã cho khắc riêng), có ý cho
               Tháo biết là thiên mệnh đã ở đây. Tào Tháo xem, cười thầm và nghĩ bụng,
               tưởng việc cướp nước củng giống như việc chúng ta đi cướp dâu vậy sao! Có

               điều, Viên Thiệu đã coi mình là bạn, mình cũng nên cư xử như một người
               bạn! Tào Tháo đã cười ầm lên và nói, mình muốn nghe cậu, nhưng mình đã
               không nghe! Từ đó, Tào Tháo đã ngấm ngầm coi Viên Thiệu là gian tặc bội
               phản đất nước, là kẻ cướp nước mặt dày vô sỉ, là kẻ được ghi vào danh sách
               đen, cần phải tiêu diệt (Thiệu không còn có ích, phải giết đi).

                  Em Viên Thiệu là Viên Thuật cũng không tán thành. Viên Thuật khinh bi
               và căm ghét người anh của mình. Viên Thiệu, Viên Thuật có thể là anh em họ
               cũng có thể đều là con của Viên Phùng. Viên Thiệu lớn tuổi là anh, nhưng là
               “dòng thứ”. Viên Thuật ít tuổi là em và là “dòng chính”. Hai người đó là anh
               em ruột hay là anh em họ, mỗi nơi nói một phách. Nhưng đều có thể khẳng

               định là Viên Thiệu thuộc dòng thứ, Viên Thuật thuộc dòng chính. Con của vợ
               cả là dòng chính, con của thiếp hoặc tì thiếp là thứ. Với tình hình lúc đó, địa
               vị của chính và thứ cao thấp khác hẳn nhau. Nói chung, địa vị và đãi ngộ đối
               với dòng chính cao hơn hẳn dòng thứ, thậm chí về tố chất cũng tốt hơn nhiều.
               Ngay như (Hồng Lâu Mộng) cũng không thể bỏ qua lệ này – Bảo Ngọc thuộc

               dòng chính thì cao quý nhường ấy, Giả Hoàn thuộc dòng thứ thì xấu xa thậm
               tệ.
                  Nhưng điều đó thực phi lý. Thực tế, Viên Thiệu là dòng thứ, có thể là con
               của tì nữ, nhưng về các mặt tố chất, uy vọng, nhân duyên đều tốt hơn, cao

               hơn hẳn Viên Thuật là dòng chính. Vì vậy, Viên Thuật đã căm hận, nghiến
               răng nghiến lợi, quyết một trận sống mái, phân biệt thắng thua, cao thấp, với
               người anh của mình. Lúc này, có thể những người ủng hộ Viên Thiệu là đông
               hơn, Hậu Hán thư. Viên Thiệu truyện nói, “Hào kiệt phần lớn theo Thiệu”.
               Thế là Viên Thuật mắng ầm lên, lũ tiểu tử thối không theo ta, lại theo kẻ nô
               tài nhà họ Viên chúng ta (không theo ta lại theo tên nô tài nhà ta)! Còn viết

               thư gửi Công Tôn Toản, nói Viên Thiệu không phải là giống nhà họ Viên
               (nói Thiệu không phải là con Viên thị). Điều đó không chỉ làm Viên Thiệu
               tức giận mà còn tạo ra một ảnh hưởng xấu, là nguyên nhân tiềm ẩn để Viên
               Thiệu luôn luôn phải thất bại.
   54   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64