Page 57 - Phẩm Tam Quốc
P. 57

nguy hiểm, làm không khéo sẽ như người tự bê đá đập vào chân mình. Đã có

               người từng làm việc này. Có điều người mà họ muốn thay đổi, không phải là
               Hán Hiến đế mà là Hán Linh đế. Theo Tam quốc chí – Vũ đế kỷ, vào năm
               Quang  Hòa  thứ  VII  (năm  184)  thời  Hán  Linh  đế  Thứ  sử  Ký  châu  Vương
               Phân câu kết với bọn cường hào địa phương mưu đồ phế bỏ Linh đế lập Hợp
               Phì hẩu. Chưa biết Hợp Phì hầu là người thế nào, chừng như vẫn là tông thất
               Lưu thị! Tham gia vào việc này có Hứa Du – người đã phản Viên Thiệu chạy
               sang với Tào Tháo và cuối cùng lại bị Tháo giết. Những người mưu đồ việc

               này có đến tìm Tào Tháo, vì Tháo và Hứa Du là đôi bạn cũ, nhưng Tháo đã
               từ chối thẳng thừng. Chú dẫn Ngụy thư của Bùi Tùng Chi trong Tam quốc
               chí – Vũ đế kỷ có ghi lời của Tào Tháo: “Việc phế lập trong thiên hạ là điềm
               xấu”. Nghĩa là, thay đổi hoàng đế là việc làm khó khăn nhất, nguy hiếm nhất
               dưới gầm trời này, nên càng phải thận trọng. Trước đây đã có người làm việc
               này như Y Doãn đuổi Thái Giáp, Hoắc Quang phế Xương Ấp, nhưng đấy là

               việc làm cần cân nhắc nặng nhẹ, tính toán quyền hành thành bại nhiều lần rồi
               mới quyết định, mới là “mưu kế vẹn toàn, thành công nhanh chóng”. Nêu cứ
               khinh xuất manh động như thời “loạn lạc 7 nước” thì nhất định sẽ thất bại,
               lúc này xin các vị suy xét kỹ, thế lực chính trị thế lực quân sự của các vị sánh
               bằng 7 nước Ngô Sở thời đó chưa? Thêm địa vị uy tín của Hợp Phì hầu sánh
               được với Ngô vương Lưu Tị, Sở vương Lưu Mậu chưa? Chưa sánh bằng mà
               vẫn muốn làm, chẳng phải tự tìm đến chỗ chết hay sao?

                  Lời của Tào Tháo là hết sức thân thiện. Tào Tháo hiểu được cái lợi cái hại
               chứ chẳng đao to búa lớn gì. Tiếc là bọn Hứa Du nghe không lọt, cứ đơn độc

               làm bừa, kết quả, âm mưu bại lộ, Hứa Du phải bỏ trốn, Vương Phân quá sợ
               hãi phải tự sát. Rõ ràng, hoàng đế không dễ dàng thay đổi. Đương nhiên, tình
               hình  và  điều  kiện  của  Đổng  Trác  có  khác,  Đổng  Trác  không  phải  Vương
               Phân. Đổng Trác đề xuất thay hoàng đế là có thể thay được. Nhưng cuối cùng
               Đổng Trác đã phải trả giá cho hành động phản nghịch của mình, bị Vương
               Doãn và Lã Bố mưu sát, phải chết sớm. Đó là chuyện sau này.

                  Tiếc rằng, bài học chỗ Vương Phân không người tiếp nhận, nhưng lại có
               người làm theo Đổng Trác, người đó là Viên Thiệu.

                  Viên Thiệu cũng là người muốn thay đổi hoàng đế. Có điều, cách làm của
               Viên Thiệu khác với cách làm của Đổng Trác. Đổng Trác muốn “phế lập”
               (phế  người  này,  đổi  người  khác),  Viên  Thiệu  lại  muốn  “lập  người  khác”
               (không  phế  mà  lập  người  khác).  Sau  khi  là  minh  chủ  của  liên  quân  Quan
               Đông, dã tâm của Viên Thiệu lớn dẩn, nhưng gan dạ thì chưa bằng dã tâm.
   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62