Page 60 - Phẩm Tam Quốc
P. 60

Thực ra thì Viên Thuật chẳng cần phải xem thường Viên Thiệu, hai anh em

               họ, kẻ tám lạng người nửa cân, họ có chung một đặc điểm, mình xuất thân
               cao quý, nên tự cho là phi phàm, nhưng lại ngu xuẩn cực kỳ, một người ngu,
               một người xuẩn. Chí ít, họ cũng ngu hơn Tào Tháo, xuẩn hơn Tào Tháo. Viên
               Thiệu ngu hơn Tào Tháo, xuẩn hơn Tào Tháo, Viên Thuật lại ngu hơn Viên
               Thiệu, xuẩn hơn Viên Thiệu. Viên Thiệu cho mình là phi phàm nhất cũng là
               ngu xuẩn nhất.

                  Nhận được thư của Viên Thiệu, Viên Thuật cười nhạt, không ngờ bà dì bé
               đã nuôi dưỡng một kẻ chẳng ra gì, dám có những ý nghĩ bậy bạ! Lập hoàng
               đế khác? Muốn lập thì đi mà lập một mình! Từ lâu, họ Viên chúng ta đã là
               “tứ thế tam công”, ngươi “có công lập đế” thì dù có chết cũng từ “tứ thế tam

               công” biên thành “ngũ thế tam công”, có gì là ghê gớm? Từ ngoài nhìn vào
               thì Viên Thuật phản đối là chính đáng. Hậu Hán thư. Viên Thuật truyện nói,
               “xét vì công vì nghĩa mà không theo”. Chú dẫn Ngô thư của Bùi Tùng Chi
               trong Tam quốc chí. Viên Thuật truyện nói cụ thể hơn: “chỉ muốn diệt Trác
               không nghĩ đến truyện khác”. Thực ra thì Viên Thuật đâu có đi đánh Đổng
               Trác! Nói cho cùng thì việc Viên Thuật không tán thành Viên Thiệu là còn có
               tính toán khác. Tính toán gì? Tự mình muốn làm hoàng đế.

                  Biện pháp của Viên Thuật là tự lập.

                  Viên Thuật muốn làm hoàng đế, luôn luôn mơ làm hoàng đế. Logic của
               Viên Thuật là thế này: 1 – Vương triều Đại Hán sắp hết, họ Lưu đã như mặt
               trời về tây, cấn có người thay thế. 2 – Họ Viên có đủ tư cách để thay họ Lưu,
               vì họ Viên là “tứ thế tam công”, không ai sánh kịp. 3 – Trong họ Viên người
               có tư cách nhất là Viên Thuật, là dòng chính; Viên Thiệu là dòng thứ, đâu có

               chuyện con của vợ bé lên làm hoàng đế? Có điều, Viên Thiệu thế lực mạnh,
               nhân duyên tốt, không thể xem thường. Vì vậy, Viên Thuật luôn coi Viên
               Thiệu là đối thủ cạnh tranh, phải loại bò để tránh hậu họa.

                  Suy nghĩ của Viên Thuật không phải hoàn toàn không có căn cứ. Trong tay
               Viên Thuật còn có ngọc tỉ truyền ngôi. Vào năm Trung Bình thứ VI (năm
               189) thời Hán Linh đế, trong lúc bọn thái giám Trương Nhượng nổi loạn đã
               làm rơi ngọc tỉ. về sau Tôn Kiên có được miếng ngọc tỉ này, nhưng rồi lại bị
               Viên Thuật cưỡng ép đoạt lại từ tay Tôn Kiên phu nhân. Việc này có ghi
               trong Hậu Hán thư. Viên Thuật truyện. Chuột già bên hông có súng đã nghĩ
               ngay tới việc đánh mèo. Viên Thuật đã có bảo bối lại nghe nhầm một số lời

               đồn trong dân gian, liền cảm thấy hoàng đế Trung Quốc kì tới nhất định phải
               là mình. Tới mùa xuân năm Kiến An thứ II (năm 197) thời Hán Hiến đế, Viên
   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65