Page 54 - Nhà Giả Kim
P. 54
đem về kho tàng và vận mệnh của cậu. V{ đêm đêm cậu sẽ lang thang trong sa mạc, khiến
Fatima buồn khổ vì cho rằng chính cô đ~ cản bước chân cậu. Nhưng cậu yêu cô v{ cô đ|p lại
tình yêu đó. Cậu sẽ nhớ lại rằng cô không hề yêu cầu cậu ở lại ốc đảo, vì một người con gái
sa mạc như cô biết mình phải chờ đợi chồng trở về. Vì thế mà cậu sẽ không trách cứ cô.
Nhưng nhiều đêm cậu sẽ lang thang giữa c|c h{ng c}y ch{ l{, nghĩ gi| như hồi đó mình đi
tiếp và vững tin hơn v{o tình yêu của Fatima. Chính sự lo lắng của cậu rằng sẽ không bao
giờ trở về được đ~ giữ chân cậu lại ốc đảo n{y. V{ điềm sẽ báo cho cậu biết rằng kho tàng
của cậu từ nay sẽ bị chôn vùi vĩnh viễn. Năm thứ tư, vì cậu cứ lờ đi, c|c điềm sẽ không xuất
hiện lại với cậu nữa. Các tộc trưởng sẽ nhận thấy thế và sẽ không dùng cậu làm cố vấn nữa.
Khi đó thì cậu sẽ là một thương nh}n gi{u có với nhiều lạc đ{ v{ h{ng hóa. Nhưng cho đến
cuối đời cậu sẽ mãi lang thang trên sa mạc, luôn quẩn quanh các gốc chà là, vì biết rõ rằng
mình đ~ không đi theo vận mệnh và giờ thì mọi sự đ~ qu| trễ. Cậu phải hiểu rằng tình yêu
không bao giờ ngăn cản ai theo đuổi vận mệnh của mình cả. Nếu để cho chuyện ấy xảy ra thì
đó không phải l{ tình yêu đúng nghĩa, tình yêu của ngôn ngữ vũ trụ.”
Nhà luyện kim đan xóa vòng tròn vạch trên cách hồi nãy; thế là con rắn vội vàng chui tọt và
giữa các tảng đ|. Cậu nghĩ tới người b|n h{ng pha lê mơ được h{nh hương đến Mekka, đến
ch{ng người Anh khổ công tìm một nhà luyện kim đan. Cậu cũng nghĩ tới người con gái với
lòng tin mãnh liệt vào sa mạc và quả nhiên một ngày nọ sa mạc đ~ đem đến cho cô một
người trai biết yêu cô. Họ lên ngựa; lần này cậu chạy theo sau nhà luyện kim đan. Gió đưa
đến những âm thanh của ốc đảo và cậu lắng tìm giọng nói của Fatima. Vì có đ|nh nhau nên
ngày hôm ấy cậu đ~ không ra giếng. Để rồi tối nay, lúc quan sát con rắn nằm yên trong cái
vòng tròn nọ, người kị sĩ lạ lùng mang con chim ưng trên vai đ~ nói về tình yêu và kho báu,
về người đ{n b{ sa mạc và về vận mệnh của cậu.
“Ch|u sẽ đi cùng với ông”, cậu nói và liền thấy lòng thanh thản.
“S|ng mai mình sẽ lên đường trước khi mặt trời mọc”, ông chỉ nói có thế.
Chương 41- 44
Suốt đêm cậu không ngủ được. Hai giờ trước khi mặt trời mọc cậu đ|nh thức một anh
chàng ngủ trong lều, yêu cầu anh ta chỉ cho cậu chỗ ở của Fatima. Hai người cùng đi đến lều
của cô. Để trả ơn, cậu cho anh chàng tiền đủ mua một con cừu. Rồi cậu nhờ anh chàng vào
đ|nh thức cô, nói rằng cậu chờ ở ngoài. Anh chàng Arập đ|p ứng lời yêu cầu v{ được trả
thêm tiền cho một con cừu nữa.
“B}y giờ bạn đi được rồi, để chúng tôi nói chuyện riêng”, cậu nói.
Anh chàng Arập quay về lều ngủ tiếp, lấy làm hãnh diện đ~ giúp được cho cố vấn của ốc đảo
v{ sung sướng vì được tiền mua cừu. Fatima ra khỏi lều. Hai người đi giữa những hàng cây
chà là. Cậu biết như thế này là phạm vào phong tục ốc đảo nhưng lúc n{y cậu chẳng quan
tâm nữa.