Page 50 - Nhà Giả Kim
P. 50

“Một người lạ như mi đến xứ lạ n{y để l{m gì?”

               “Tôi đi theo vận mệnh của mình. Nhưng ông không thể hiểu được đ}u”.


               Người kị sĩ tra kiếm vào vỏ; con chim ưng trên vai ông ta bỗng kêu lên nghe rất lạ.

               Cậu thấy bớt căng thẳng

               “Ta muốn thử lòng can đảm của cậu đó thôi”, người lạ nói. “Vì can đảm l{ điều thiết yếu để
               hiểu được ngôn ngữ vũ trụ”.

               Cậu ngạc nhiên. Người lạ này nói về những điều mà rất ít người biết.


               “Không được phép sao nh~ng, dù đ~ tiến rất xa”, ông ta nói tiếp. “Phải yêu quí sa mạc,
               nhưng không bao giờ được tin nó tuyệt đối, vì sa mạc luôn thử thách con người: nó sẽ giết
               những kẻ n{o lơ l{, không c}n nhắc từng bước đi một”. Những điều ông ta nói khiến cậu liên
               tưởng đến vị vua già.

               “Nếu đạo quân ấy đến đ}y thật và khi mặt trời lặn m{ đầu cậu vẫn chưa rụng thì h~y tìm ta”,
               người lạ nói.

               Bàn tay mới đ}y vung kiếm giờ vung một cái roi. Con ngựa bạch lại tung hai vó trước làm
               cát bụi bay mù.


               “Ông ở chỗ n{o?” Cậu gọi với theo khi kị sĩ phóng ngựa đi.

               Bàn tay cầm roi chỉ về hướng Nam. Thế là cậu đ~ gặp nhà luyện kim đan.

               Chương 39- 40


               Khi mặt trời lặn và sao trời vừa ló dạng – không tỏ vì hôm ấy trăng tròn - cậu đi về hướng
               Nam. Ở đó chỉ một cái lều duy nhất và những người Arập đi ngang đều bảo cậu rằng chỗ này
               chỉ toàn là Dschinn - quỉ thần – thôi. Những cậy vẫn ngồi đợi trên một tảng đ|. M~i khi mặt
               trăng đ~ lên cao nh{ luyện kim đan mới xuất hiện. Ông đeo lủng lẳng trên vai hai con chim
               bồ cắt đ~ chết.

               “Ch|u ở đ}y n{y”, cậu lên tiếng.

               “Cậu không nên ở lại ốc đảo n{y”, nh{ luyện kim đan nói. “Hay là vận mệnh cậu đ~ xui khiến
               cậu tối đ}y?”

               “Vì có đ|nh nhau giữa các bộ tộc, thành ra cháy không thể đi tiếp qua sa mạc đuợc”.


               Nhà luyện kim đan xuống ngựa, ra hiệu cho cậu theo ông vào trong lều. Nó giống mọi lều
               khác ở ốc đảo, không kể lều của các tộc trưởng sang trọng như trong truyền thần thoại. cậu
               đưa mắt tìm lò luyện, bình và nồi nấu nhưng không thấy gì cả. Chỉ có sách xếp chồng lên
               nhau, một cái bếp và những tấm thảm đầy hình vẽ kì quái.
   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55