Page 45 - Nhà Giả Kim
P. 45

trong chớp mắt rồi vụt biến, nhưng cậu hết sức lo sợ. Cậu đ~ được nghe về ảo gi|c v{ cũng
               đ~ từng thấy đôi lần; đó l{ những ước mơ mờ ảo biến thành cảnh như thật trên mặt cát
               nóng bỏng của sa mạc. Nhưng cậu đ}u hề ước mơ có một đạo quân tấn công vào ốc đảo. Cậu
               muốn quên đi chuyện này bằng cách tập trung nhìn vào sa mạc lấp loáng ánh hồng và vào
               những tảng đ|. Nhưng th}m cậu vẫn thấy gì đó bất an.


               “Phải luôn chú ý tới điềm b|o”, ông vua gi{ bảo thế. Cậu nhớ tới Fatima, nhớ tới ảo giác mới
               đ}y v{ linh cảm rằng nó sắp xảy ra thật. Phải cố gắng lắm cậu mới thoát ra khỏi tình trạng
               như bị mê hoặc kia, đứng lên đi về phía hàng chà là. Một lần nữa cậu lại nhận thấy sự vật có
               nhiều cách tự diễn đạt. Lần này sa mạc trông có vẻ an toàn, còn ốc đảo như trở nên một nơi
               bất ổn. Người phu lạc đ{ ngồi dưới một gốc ch{ l{, cũng đang ngắm nhìn mặt trời lặn. Ông ta
               thấy cậu bước ra từ sau một đụn cát.


               “Một đạo qu}n đang trên đường tới đ}y. Tôi vừa có một ảo gi|c”, cậu nói.

               “Sa mạc đ|p ứng ước mơ của con người bằng cách tạo ra ảo gi|c”, người phu trầm tĩnh đ|p.

               Nhưng cậu kể ông ta nghe về đôi chim, rằng cậu đ~ dõi theo đường bay của chúng khi cậu
               thả hồn v{o t}m linh vũ trụ. Nghe thế người phu không nói gì nữa. Ông thấu hiểu rất rõ điều
               cậu vừa kể. Ông biết mỗi sự vật trên thế gian n{y đều có thể kể được nhiều điều về mọi sự
               vật khác. Khi ông mở một quyển sách hoặc xem chỉ tay cho người, bói bài hay quan sát
               đường chim bay hoặc bất cứ làm gì khác thì mỗi việc như thế đều có thể liên hệ đến điều
               ông vừa ứng nghiệm. Thật ra sự vật không nói lên điều gì cả, m{ chính do con người chú
               tâm vào sự vật nên đ~ ph|t hiện ra những khả năng th}m nhập v{o t}m linh vũ trụ. Trong
               sa mạc có nhiều người đ{n ông sống bằn cách thâm nhập v{o t}m linh vũ trụ. Họ xưng l{
               thầy bói, rất được giới phụ nữ và cụ già nể vì. Các chiến binh rất ít khi tìm đến họ vì khi biết
               trước sẽ bỏ mình trong trận đ|nh thì khó lòng ra trận được. Người chiến binh đam mê
               chiến trận, giống như kẻ phiêu lưu say mê những chân trời mới lạ; tương lai đ~ do Allah
               định sẵn rồi và mọi chuyện xảy ra cũng đều vì ích lợi của con người thôi. Do đó người chiến
               binh chỉ sống với hiện tại vì hiện tại đầy rẫy bất ngờ buộc họ phải quan t}m đến bao điều:
               lưỡi gươm của đối phương chém chỗ nào, vị trí của ngựa ở đ}u v{ phải đỡ nhát chém thế
               n{o để thoát chết. Người phu không phải là chiến binh v{ ông đ~ từng đi xem v{i thầy bói.
               Có người đo|n đúng, có người không. Cho tới cái lần người thầy bói cao tuổi nhất v{ được vì
               nể nhất hỏi ông tại sao lại quan t}m đến tương lai như thế.

               “Để bắt tay ngay thực hiện một số việc và phòng ngừa những việc mà tôi không muốn xảy
               ra”, người phu đ|p.


               “Thế thì đó không còn l{ tương lai của ông nữa”, thầy bói nói.

               “Có thể vì tôi muốn biết về tương lai để chuẩn bị trước, hầu sẵn sàng chờ đón nó”.

               “Nếu là những điều lành thì ông sẽ được ngạc nhiên một cách thú vị”, thầy bói đ|p.


               “Còn nếu l{ điều dữ thì ông sẽ đau khổ kh| l}u trước khi nó xảy ra”.
   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50