Page 57 - Bong hoa ben hem vang
P. 57

C ả bàn xì dài, phẩy tay. Một gã chửi thề.
  - Vậy đẹp chó gì? Không chừng bị rạch mặt vì giựt chồng người ta.
  Bên kia, Thiên như điện giật, nhổm lên, nhìn qua. Một chút đắn đo, anh búng tay gọi nửa thùng
  tiger, chỉ qua bàn bên, anh theo luôn, chìa tay giới thiệu:
  - Thiên, kỹ sư trưởng nhà máy gạc men Danaco, rất hân hạnh làm quen những tài hoa láng
  giềng.
  Bên kia Cả há hốc. Anh có mơ không? Sếp nói một câu dài mấy chục chữ, ra dáng phóng túng ăn
  chơi, đâu lầm lì chút mô?
      C ả bàn rượu bắt tay giới thiệu nhau nhặng xị, nâng ly chúc mừng tình thân hữu một trăm
  phần trăm. Rót đầy ly lần thứ hai, Thiên hỏi Công gã kể chuyện về cô gái chơi bida.
  - Tôi cũng khoái chơi bida, nhưng đối thủ nữ chưa từng gặp, nghe loáng thoáng anh kể, tôi thấy
  thú vị lắm. Cô ta chơi ở đâu?
      Công lè nhè, c ười ngất, vỗ vai Thiên:
  - Vậy buồn năm phút dùm anh. Cổ ở tận Sài Gòn, làm răng đọ sức được? Thiên à lên, vẻ thất
  vọng:
  - Vậy cô ta dân bida chuyện nghiệp à? Thường chơi ở đâu? Có dịp về Sài Gòn công tác, độ một
  ván với cô ta cũng thú.
  Công uống một hơi cạn queo ly bia, Thiên rót tiếp. Công khoái trá tuôn hết điều mình biết.
      - Hôm đầu, tôi coi thường, độ hết tháng lương khi nghe chấp tôi hai mươi điểm. Cả phòng
  bida tụi ở đó cười tôi "nai" mà tôi đâu biết. Nói thiệt anh, ở Đà Nẵng này, tôi có máu mặt môn
  bida, ai dè... thua sát nút. Hôm sau, tôi tới độ tiếp, cũng thua sát nút. Tôi ngỡ cô ta hên, ai dè...
  Trời! Bị con nhỏ lột sạch mới biết, tay chơi tầm cỡ thi quốc tế. Sau mới biết, cô ta giàu lắm, có
  cửa hàng điện dân dụng, lại làm cho công ty điện lực thành phố, chơi bida là môn giải trí rồi
  thành nghề tay trái luôn. Anh thấy đàn bà dễ sợ chưa?

  - Hy vọng tôi hạ được cổ trả thù cho anh. Nào, một trăm phần trăm rồi tạm biệt.
  Đêm đó, Thiên không ở lại nhà máy, anh chạy về Đà Nẵng, đến nhà Tâm Minh.

      Có c ả Đáng ở đó, Thiên chào bà Nga, nói ngay.
  - Anh có tin Ty Ty.
  Mọi người nhảy nhổm. Đáng buột miệng:
  - Tạ ơn trời, nếu không, tôi áy náy cả đời.
  - Ty Ty biết chơi bida không, Tâm Minh?
  Tâm Minh lắc đầu, rồi gật đầu như cố ý nhớ:
  - Sau hồi Ty Ty quen anh Hảo, học chơi bida, em về có nhắn, Ty Ty nói còn hơn đi quậy. Mà
  răng anh?
  - Có người tả giống y Ty Ty, nhưng cô này chơi bida chuyên nghiệp, nghề nghiệp cũng đúng,
  làm kỹ sư ở công ty điện lực thành phố.

      Bà Nga ch ắp tay niệm phật, Tâm Minh òa khóc:
  - Mấy ai có thẹo như rứa? Chắc nó rồi.
  Đáng móc phone cầm tay bấm số, nói:
  - Hảo là em bà con xa của tôi, để tôi gọi hỏi thử.
  Lời xác nhận của Hảo làm Đáng mừng rơn, tắt máy, anh nói:
  - Hảo nói, Ty Ty chơi bida như một khả năng thiên phú, nó dạy không bao lâu đã hết ngón
  nghề, còn bị Ty Ty thắng ngược.
      Thiên nh ắm mắt, thờ thẫn vuốt mặt đứng lên:
  - Mai tôi về Sài Gòn.
  Bà Nga không nhịn được, buột miệng:
  - Thằng Chín. Nếu biết nó ổn là mừng rồi, đi tìm làm chi? Mi đã cưới Hồng Diệp.
  Phải. Tìm làm chi, mọi việc đã muộn màng. Nhưng dù sao ta cũng muốn gặp lại em một lần,
  nhìn em thật sự vững vàng giữa cuộc đời gió bụi.
      Thiên nhìn Đáng:
   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62