Page 58 - Bong hoa ben hem vang
P. 58
- Anh biết chơi bida không?
Đáng lắc đầu hỏi lại:
- Ông muốn học để có cơ hội gặp Ty Ty à? Tôi nghĩ ta nên tới thẳng công ty, nói điều muốn nói,
làm điều phải làm.
Tâm Minh ng ưới nhìn Đáng:
- Anh muốn đi luôn na?
Đáng gật đầu, châm thuốc. Anh châm hoài không đỏ:
- L ương tâm anh cắn rứt hoài vì chuyện Ty Ty. Nhiều đêm nằm ngủ, thấy mặt cổ đầy máu,
anh giật mình dậy, không sao ngủ được. Anh muốn gặp Ty Ty, đưa qua thầy anh, xóa vết sẹo,
coi như đền trả phần nào bất hạnh do anh gây ra. Thiên nhìn Đáng:
- H ẹn Hảo ra chơi bida một ngày, được không?
- Được thôi.
Thiên về nhà, điện cho anh rể:
- Em đi Sài Gòn một tuần, an duyệt phép dùm.
Anh anh rể tưởng Thiên đi Sài Gòn vì Diệp, (cả nhà chưa ai biết chuyện Diệp phá thai ), nên ừ.
Đ áng, Thiên bao bàn bida trọn ngày, học đánh với Hảo. Thức ăn, đồ uống gọi luôn đến tận
bàn. Ba gã đàn ông học, chơi đến khi đóng cửa, chân tay mỏi rụng rời mới về. Hảo dặn Đáng:
- Nói Ty Ty v ề chơi, em gởi lời thăm cổ.
Cả hai lấy giấy phép rồi, nên sáng sớm bay luôn. Trên máy bay, Đáng hỏi:
- Vì Sao Diệp ở lại Sài Gòn? Vì ghen với Ty Ty ư?
Thiên l ắc đầu. Đáng nhìn Thiên vụt hiểu:
- Cô ấy thích ở trong đó à?
Thiên là thinh. Đáng nhìn anh chờ đợi. Khá lâu, Thiên buột miệng:
- Tôi cố làm người chồng tốt, còn cổ lại mê tiền và công danh. Diệp đã giết con mình để thực
hiện ước mơ.
CHƯƠNG 13
N
hóm đường dây quận Bình Thạnh ùa ra nhà để xe, dẫn đầu là cô gái mặt
th ẹo. Cô trong trang phục ngành điện lực, dép quai, balô, bén hông thêm túi xách đồ nghề,
mũ nhét túi quần, mái tóc tém sát gọn, ôm gương mặt như muốn khoe... cái sẹo dài cả tấc ở má
trái cho bàng dân thiên hạ thấy.
Cả nhóm lên đủ các loại xe máy, cho nổ rồi như xếp hàng trước cô. Một gã trung niên hỏi:
- Đại tỷ! Chiều gặp ở đâu?
Cô cắn môi, vẻ suy nghĩ:
- Về lại Bến Thành, trễ một chút, OK?
- OK.
Cả bọn nhao nhao, đưa tay như chào từ biệt rồi lao đi. Chỉ còn hai gã mặt búng ra sữa.
- B ữa này mình làm đâu, đại tỷ? - Một gã hỏi.
- Kiểm tra nhà hàng Trùng Khánh, sau đó đi công ty Hoa Việt. Đi thôi.
Cô lên chiếc Win 100 to đùng, kéo kính râm từ trên đầu xuống mắt, nổ máy, phóng liền, hai gã
đệ tử theo sát nút, gã ngồi sau nói:
- Đại tỷ giống dân giang hồ quá mạng, có vẻ gì kỹ sư há mậy?
- Kỹ sư thứ thiệt đó mày, nếu không dễ gì nắm đầu tổ mình, tổ toàn dân cứng đầu, quậy phá
siêu hạng.
- Làm sao bả nắm nổi ta? Hồi làm bên Phú Nhuận tao cứ thắc mắc hoài.
- Mày nghe tụi nói gọi bằng đại tỷ không hiểu sao? Nghĩa là thứ gì cũng thuộc hạng chị lớn.
Hiểu chưa? Cả ăn chơi, quậy phá, nên cả tụi đầu hàng.