Page 61 - Bong hoa ben hem vang
P. 61

CHƯƠNG 14

  T

  y Ty đánh ba banh đã gom được bi và đi một lèo hơn trăm điểm, kết thúc
      tr ận đấu cô chấp ba mươi điểm với tiền mười ăn năm. Đối thủ của cô là con tay giám đốc có
  cỡ nào đó, ngoài hai mươi, nhan sắc trung bình, nhưng túi tiền luôn đầy ắp.
  Nhận tiền cho vào túi, hẹn gặp lại, Ty Ty cắm cơ vào giá riêng, tới quầy giải khát:
  - Như thường lệ.
  Nghĩa là một ly chanh nóng, mười giọt rum dù trời nắng đổ lửa. Người Ty Ty sở dĩ không tứa
  mồ hôi nhờ máy lạnh mở hết số.
      Th ằng nhóc cò mồi bida độ chạy vô dáo dác gọi:
  - Đại tỷ!
  - Gì nhóc?
  - Cái anh chàng tìm chị suốt mấy ngày tới rồi.
  - Rồi răng?
  - Đang ở bên bàn nam, đòi độ lớn.
  Hớp tùng ngụm nước chanh, thở ra khoan khoái, Ty Ty nói:
  - Hôm nay không có giờ dạy, độ cỡ nào cũng chơi. Mà nhóc dòm kỹ chưa? Phải dân chuyên
  nghiệp không?
      - X ời! Chị làm như em ngu lắm, cỡ lão Vinh, em ngu gì xúi chị.
  - Được. Nói năm phút nữa chị qua.
  Thằng nhóc lon ton chạy liền, uống hết ly nước, Ty Ty đứng lên xách cơ qua bàn nam, cách một
  cánh cửa.
  Thấy cô qua, đám đường dây đang chơi, ngừng lại chạy đến làm cổ động viên. Một tên nói:
      - Dân m ới, đại tỷ ăn nhẹ, câu mối lần sau.
  Ông chủ bida đi ra, nhìn cô là lạ nói:
      - Khách nh ờ tôi cuộc với cô như sau. Đánh liền ba giờ, bất chấp bao nhiêu điểm, cứ một cơ
  trên trăm điểm, tiền thắng năm trăm ngàn. Phải chơi hết giờ mới bỏ cơ, chưa hết giờ dù ai
  thắng điểm hay thua điểm phải bồi thường theo điểm.
      - Gì k ỳ vậy? - Đám đàn em Ty Ty nhao nhao.
  Chắc một tay ngông "Vịt" kiều nào đây. Được. Muốn chơi thì đây chìu.
  - OK.
      Ông ch ủ chìa tấm giấy viết sẵn đầy chữ.
  - Cô ký vô, dân này gì cũng giấy tờ.
  Ty Ty ký cái rẹt. Ông chủ nói lớn:
  - Xong rồi, mời anh ra.
  Không phải một anh mà là hai anh. Ty Ty thấy họ chết sững một thoáng. Cô quay lưng, người
  đeo kính nói:
  - Đại tỷ không khi nào bỏ cuộc, chẳng lẽ chưa đấu đã thua?
  Trống ngực cô đánh như trống trận, tiến thoái lưỡng nan. Trận này không đánh hay đánh đều
  thua, nhưng không thể để ai biết về cô cả, cô quay lại:
      - Được. Thêm điều kiện, bao hết bốn bàn, không để ai chơi ngoài tôi và anh.
  - Đồng ý.

      Chuy ện ấy dàn xếp dễ thôi. Chiều thứ bảy, ở đây toàn "đệ tử" của Ty Ty. Cả bọn ra ngoài, len
  cửa kính nhìn vô. Gã nào cũng nghĩ bụng: Chắc cú này đại tỷ gặp đối thủ rồi mới định bỏ chạy.
  Trận này trời long đấy lở. Ủa! Lạ he. Sao hổng cầm cơ lại đấu khẩu.
  Đúng là đấu khẩu, cô sừng sộ với gã đeo kính:
  - Tôi chưa thấy ai mặt dầy như anh, tôi đã trốn tận đây, làm con người khác, mà anh còn chưa
  hài lòng sao ông bác sĩ?
   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66