Page 62 - Bong hoa ben hem vang
P. 62
Ng ười ấy là Đáng. Anh cố thản nhiên, vẫn xúc động muôn vàn khi gặp lại cô. Ty Ty chẳng đổi
thay gì ngoài vẻ ngang tàng hơn, bất cần hơn và vết sẹo trên má cô khiến Đáng tưởng lòng
mình đang bị rạch nhát dao.
- Ty Ty! Anh tìm em cực khổ lắm. Nhỏ Mi ngày nào cũng khóc. Anh có hứa khi nào em chịu đi
xóa vết sẹo, anh sẽ thành hôn với cổ.
Ty Ty y ểu xìu khi nghe nhắc nhỏ Mi. Cô bối rối, cầm cơ, gắt:
- Vừa đánh, vừa nói đi.
Cô không một lần liếc mắt nhìn người bên cạnh Đáng. Anh ta thì nhìn cô như muốn nuốt chửng,
tay run bật hoài hộp quẹt ga không cháy. Ty Ty! Cô ra hiệu Đáng đánh trước, càu nhàu rít răng:
- Cái sẹo của tôi liên quan gì đến đám cưới của hai người? Đồ điên! Cứ về cưới nhau lẹ đi.
- Anh có ng ười thầy giải phẫu thẩm mỹ.
- Cái sẹo là dấu ấn đổi đời của tôi, tôi không xóa đâu, dẹp mẹ anh đi.
Cô không nh ịn nổi, thoáng cười khi Đáng đi đường banh trời ơi đất hỡi. Xoa nhẹ lớp nhựa
thông vào lòng bàn tay, dựng cơ, lấy hộp phấn chà đều lên đầu cơ xong, cô đứng và bàn, đặt tay
xòe lên mặt thảm băng, cho cơ qua dưới ngón trỏ, từng cử động của cô dứt khoát, chuẩn xác,
uyển chuyển, mê hồn. Và chỉ nhìn cô làm một cú nhấp là người sành chơi hiểu mình gặp cao
thủ rồi.
Ty Ty từ từ đi, đi mãi, số điểm lên cao dần. Đáng từ từ nói, bất kể lọt vào tai cô bao nhiêu chữ:
- N ếu em không xóa vết sẹo, coi như em còn giận anh, coi như anh phải ăn năn, hối hận suốt
đời, làm sao đem hạnh phúc cho Tâm Minh? Ty Ty, coi như anh cầu xin em.
- Đừng đem Tâm Minh ra hù tôi nghe. Hơn trăm điểm rồi, chung tiền đi.
- Em hứa đi.
- Hứa con khỉ. Nhỏ Hồng đẻ gái hay trai?
- Con gái. Hai bên không cưới nhau được. Hồng giờ chín chắn rồi, gặp Thiên trốn miết.
Cô c ười nhạt, chăm chú vào đường cơ khác.
- Liên qua gì tới em? Đồ điên!
- Ty Ty! Đừng vậy em. - Thiên buột miệng, lòng đau đớn khi thấy cô cứng cỏi hơn, chua ngoa
hơn, bất cần hơn cả ngày nào còn là sinh viên chợ trời.
Vai Ty Ty run và cô đi lệch đường banh ngay. Cô buột miệng văng tục:
- Mẹ nó.
Tức tối giậm chân, dựng cơ xuống đất, lườm lườm Chín Mập:
- Gì đây ông kỹ sư trưởng? Hay tin rồi à? Định mất con tôm bắt con tép hay sao?
Thiên không hi ểu gì cả, điềm đạm hỏi:
- Tin gì hả Ty Ty? Anh vừa từ Đà Nẵng vô.
Cô cười mũi, khoanh tay tựa vào băng bàn, ngạo nghễ:
- Hèn chi! Ng ười ta đồn cô cử nhân kinh tế ly thân chồng, được leo lên ghế trợ lý giám đốc
và đùng một cái, cô bị tên giám đốc nước ngoài định cưỡng hiếp, may là la cầu cứu kịp. Sự việc
đưa ra công đoàn công ty thì tên giám đốc lại có bằng chứng không hề cưỡng hiếp mà là được
đồng tình. Lý do cô trợ lý đã đi nạo thai vài lần khi quan hệ với hắn.
Thiên tái m ặt:
- Em đùa thôi phải không, Ty Ty?
Cô nhún vai:
- T ội bôi nhọ người khác nặng lắm thưa ông kỹ sư. Có lẽ ông nên về hỏi lại vợ mình và đọc
báo đầu tuần, nhớ phải ém nhẹm kỹ kẻo mẫu thân và tám bà chị biết được thì ôi thôi rồi.
Thiên biết ngay Ty Ty nói thật và cô không biết mẹ anh chết. Cũng có nghĩa là cô đã gặp Hồng
Diệp và Diệp không nói.
- Em gặp Diệp ở đâu?
Ty Ty làm thinh, ch ợt nghe trống rỗng trong hồn. Nếu không đi kiểm tra đường dây ở công