Page 63 - Bong hoa ben hem vang
P. 63
ty ấy, cô làm sao gặp Hồng Diệp. Định mệnh thật muốn cợt người, chỉ trong một ngày làm việc,
cô lại nghe khối chuyện về cô bạn thiếu thời và không tin là sự thật. Tránh mặt Diệp, Ty Ty
chọn bàn bida ngay cổng công ty Diệp làm chỗ điều tra. Chỉ một buổi chiều với cây cơ và
đường banh bay bướm, cô biết tất cả. Ty Ty chết lặng, cô thương bà Hai Gấm trọn đời chọn
danh gia vọng tộc, thương Thiên bị vợ cắm sừng, thương cô bạn nề nếp sắc tài bị đồng tiền và
lợi danh làm mù quáng. Cô tìm gặp Hồng Diệp, hỏi thẳng. Diệp biến sắc.
- Ty Ty nghe đâu chuyện động trời dơ dáy đó? Dù anh Thiên và mình giận nhau, ảnh bỏ về
Đà Nẵng, nhưng vợ chồng giận nhau là chuyện bình thường, Diệp có ngu đâu mà bôi mặt kiểu
nớ.
Nghĩa là Thiên không ở với vợ từ lâu và Diệp ngỡ mình còn ở Đà Nẵng. Ty Ty bối rối, tại sao vợ
chồng họ giận nhau, chẳng lẽ vì mình?
- Ty Ty đi Sài Gòn hai năm rồi, và không gặp vợ chồng Diệp - Ty Ty nhấn mạnh - Nhưng vì
tình bạn, Ty Ty tìm đến và mong Diệp bưng bít êm đẹp đừng vì một phút giận hờn mà tự mình
phá nát mái ấm gia đình từng tốn bao công sức tạo dựng.
Hồng Diệp khóc òa:
- Diệp nói không có mà. Ty Ty tin không? Diệp sẽ làm rõ chuyện này, lấy lại danh dự.
Ty Ty nhìn b ạn thở dài. Mẹ Tâm Minh từng nói về bản chất Hồng Diệp, nhưng Ty Ty đâu có
tin. Cô nói lời từ giã nhạt nhẽo rồi ra về, nhưng từ ấy luôn quan tâm theo dõi Diệp. Ai ngờ chỉ
tuần sau, báo chí đăng ầm ĩ chuyện Diệp bị cưỡng hiếp, chuyện sẽ đưa tên giám đốc người
nước ngoài ấy ra tòa.
Ty Ty bi ết Diệp dùng chiêu này để bưng bít, không ngờ tên giám đốc nọ cao tay, biết mình
được quan hệ vì mục đích danh lợi và người đẹp là hoa có chủ, hắn bèn thủ sẵn bằng chứng.
Hồng Diệp bị lật tẩy, tố ngược tội bôi nhọ phần tử liên doanh nước ngoài. Ty Ty âm thầm
mướn luật sư giỏi nhất bào chữa, nên Diệp được trắng án, nhưng hai tuần rồi, cô ở nhà vì bị
công ty sa thải. Còn Ty Ty chưa hề ghé thăm.
- Trả lời đi, Ty Ty. Nói thật đi.
Ty Ty không nói, cô không muốn kể ân nghĩa với Thiên, không muốn dính dáng gì tới họ.
- N ếu anh yêu Diệp, hãy đưa Diệp về Đà Nẵng, tha thứ cho cổ, làm lại từ đầu. Anh bỏ cổ lâu
như vậy, làm gì cổ không lầm lỗi. Này! Ông bác sĩ, muốn tham quan nhà mới tôi chứ?
Cô kéo Đáng đi, trước hàng đệ tử lố mắt nhìn, mặc Thiên đứng chết lặng.
Di ệp ngồi trong bóng tối, lâu nay cô ngồi như thế, để hồn ngu ngơ tự hỏi mình tại sao? Cho
đến bây giờ, cô cũng không hiểu tại sao đến tình trạng này. Vì giận Thiên ư? Vì một chức vụ cao
đầy triển vọng? Vì ông giám đốc hào hoa, giỏi tán phụ nữ, hay vì bậc lương cô được nâng liên
tục?
R ồi một buổi chiều đãi khách hàng, ông giám đốc ga lăng không cho cô uống thêm rượu, gọi
một ly cam vắt. Ông giám đốc đích thân lái xe đưa cô trợ lý về nhà, dìu cô khi cô nghiêng ngả và
cuối cùng nghả nghiêng trong vòng tay ông giám đốc biết tạo đam mê.
Vì khát tình ư, khi chồng bỏ đi không về? Cô không hiểu, chỉ biết lúc ấy thức dậy, đã khóc cay
đắng, ân hận ngập tràn, còn ông giám đốc lại tăng lương gởi tặng quà xin lỗi.
R ồi khi nào nhỉ? Cô chợ nghe khao khát, chợt muốn trả thù người chồng ngu ngốc ấy. Để rồi
lại tiếp tục sa chân. Cứ mỗi lần thương nhớ, hờn ghen, nghĩ Thiên đang cùng ai gần gũi, nghĩ
đến chuyện anh đòi về cái đất chó ăn đá, gà ăn muối là Diệp điên lên, muốn được thỏa mãn lập
tức thứ tiền tài, danh vọng trong vòng tay gã giám đốc, khoái trá nghĩ rằng mình đang trả thù
sự ghẻ lạnh của Thiên.
R ồi Ty Ty đến, Diệp như sét đánh ngang tai. Thiên không gặp Ty Ty và chuyện cô ngỡ kín
như hũ đậy nắp lại bị người biết tuốt tuột. Diệp sợ hãi, hối hận, bỏ bao thời gian tìm cách tháo
gỡ và quyết dùng chiêu độc trị độc. Nào ngờ phiên tòa được xử kín vì danh dự đối tác nước
ngoài, vậy mà báo chí đăng đủ, cả lời bào chữa của luật sư. "Đúng, có thể lúc trước bị cáo có
quan hệ với đương sự, nhưng mọi hành vị được chấm dứt khi cô thức tỉnh và hối hận. Nhưng
đương sự lại tiếp tục dùng võ lực, uy quyền để bắt ép bí cáo quan hệ tình dục bất chính lần nữa