Page 220 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 220

dịp đọc toàn bộ thơ anh, tôi bỗng nhận ra, hình như trong đời,
            Lê Văn Ngăn khó nặng lời với ai, nếu có chút phật lòng cũng
            không giận ai lâu. Ngay cả những vấn đề xã hội nhức nhối một
            thời, được anh phơi bày trong thơ, cũng bằng một thái độ
            chấp nhận, chịu đựng cho riêng mình:

            thời đại đang thi đua nói láo có hệ thống
            và thù ghét những tiếng nói thật
            thời đại của những điều kín đáo nhất được bày biện trên
                                                                  vỉa hè
            như những món hàng
            trong một tiệm tạp hóa
            tôi sẽ cố gắng sống qua thời đại này
            không một lời than thở
            vẻ đẹp của đời người, nếu không ai chia sẻ với, thì tôi sẽ giữ
                                             kín bên trong cho đến ngày
            không còn tôi nữa.
                                                               Hoàng hôn

                    Anh Ngăn ơi! Không biết anh còn giữ kín bao điều chưa
            nói. Nhưng những điều anh nói ra, gần nửa thế kỷ qua vẫn
            chưa hết tính thời sự, sẽ còn được người đọc nhắc hoài. Nhớ
            về anh, xin viết những dòng này, vừa san sẽ nỗi niềm với anh,
            vừa thay một nén tâm nhang trong ngày giỗ đầu.

                                                        Phạm Phú Phong
                                                      Huế, tháng 03/2016

            Lê Văn Ngăn - Cà phê đen và khói thuốc

            BASTOS xanh bên HỒ THỦY NGỮ

                                                         Trần Phá Nhạc




            208
   215   216   217   218   219   220   221   222   223   224   225