Page 263 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 263

Trong phép hô-khởi ở đây, thừa hai chữ “mặt” và
          “lòng” đầu tiên, hơi thơ ngưng nghỉ, ngắt nhịp ở những chữ
          này, vì chỉ có tác-dụng như một điệp-ngữ nhắc đi nhắc lại để
          nhấn mạnh mà thôi. Ðặt thêm chữ “mặt” ở đầu câu, như một
          nhỡn-từ chủ ý nói lúc nào cũng thấy khuôn mặt Kiều hiện
          lên trong tâm trí càng làm cho chàng thêm “mơ tưởng” tới
          khuôn “mặt” khả-ái này. Cũng vậy, đặt thêm chữ lòng lên
          đầu câu là chủ ý muốn nói cõi “lòng” này khắc-khoải làm
          sao! Càng mơ tưởng tới khuôn mặt kia, lại càng thêm “ngao-
          ngán lòng”!


                          Khi rơi vào tay Bạc-bà, Kiều bị mụ hăm-doạ dụ-
          dỗ để gả cho cháu là Bạc-Hạnh “cũng phường bán thịt cũng
          tay buôn người”. Vẫn diễn lại cái cảnh “xem người định
          gíá” và khi “mối hàng một đã ra mười thì buông”, bấy giờ
          Bạc-sinh mới đem tiền bạc mà rước nàng về.

                                      “Thuyền vừa đỗ bến thảnh-thơi,


                                      Bạc-sinh lên trước tìm nơi mọi ngày,

                                      Cũng nhà hành-viện xưa nay,


                                      Cũng phường bán thịt, cũng tay buôn
          người.


                                      Xem người định giá vừa rồi,

                                      Mối hàng một đã ra mười thì buông


                                Mướn người thuê kiệu rước nàng,

                         Bạc đem mặt bạc, kiếm đường cho ra.”





                                     262
   258   259   260   261   262   263   264   265   266   267   268