Page 276 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 276
trầm-bình-thanh (mình, mình, mình, tình), rồi cuối cùng nhẹ
bổng lên ở thanh phù-bình lơ-lửng âm vang (hay, sao) cho
thấy khuôn dáng nhát gừng của dòng nhạc, rõ ra cái giọng
cật-vấn, tự-thán, nghe mà buồn thảm bi-ai!
Khuôn dáng của dòng nhạc đã phụ-hoạ thêm cho lời thơ, lột hết
vẻ đẹp của bức tranh sơn thuỷ hữu tình: nền trời chìm trong đáy
nước, thành quách vươn cao trong khói biếc, núi-non phơi mình
trong nắng. Mặt trời tưới ánh vàng tươi xuống khắp mặt đất, gieo
xuống đáy nước cho nước long-lanh in cả bầu trời, đựng bóng
núi dát vàng lộng-lẫy.
275