Page 338 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 338
đành chấp nhận chuyện “âu-yếm vành ngoài”; “tạm và chùn
bước” chứ không lùi bước, vì Kiều vẫn một mực tiến lên,
khăng-khăng giữ vững lập-trường, phủ-nhận chuyện chăn
gối ái-ân.
b) Sự biện hộ ấy dựa trên quan-điểm duy-vật, nhìn sự
việc dưới khía cạnh vật-chất, sinh-lý hay xác thịt. Xét như
vậy thì Kiều bảo rằng Kiều không xứng đáng vì tấm thân
“trần cấu” dơ- dáng nhớp-nhơ.
c) Kiều tôn thờ mối tình đầu thiêng liêng cao quý.
Nàng trân trọng cất giữ mối tình này trong điện-đài tâm tư
của mình, nên muốn cứ tiếp-tục gìn-giữ như buổi ban đầu
cho vẫn đẹp tươi, nguy-nga, lộng-lẫy. Ở điểm này, Kiều ngả
sang có phần duy tâm, coi tinh thần làm trọng.
d) Và vì vậy, không hoàn-toàn đoạn-tuyệt, Kiều theo
quan niệm trung-dung, vừa duy-vật, vừa duy-tâm, điều-
hoà lý-tri và tình-cảm, vẫn vợ chồng trên danh nghĩa, nhưng
không thực sự vợ chồng theo cái nhìn duy-vật sinh-lý, thoả
mãn xác thịt, mà vẫn “ân ái chan chan” theo nghĩa bầu bạn
tương-tri. Nghĩa là vẫn yêu tha-thiết nhưng yêu bằng tình
yêu cao cả, hy-sinh những đòi hỏi xác thịt, hy sinh cái bản
ngã, cái “ta” của mình, hy-sinh dục-vọng, ham muốn nhục-
dục.
Như vậy sự dung-hoà giữa duy-vật và duy-tâm ở
đây cho thấy Kiều đã phân-biệt tình ái với tình dục, trinh
nguyên với trinh-tiết. Với cái nhìn trinh nguyên, khi thất thân
coi là mất trinh. Với quan-niêm trinh-tiết, thì tuy mất trinh
nhưng vẫn còn tiết, vẫn giữ được lòng ngay thẳng, vẫn giữ
được cái TÂM cao thượng và cao đẹp, cao thượng ở
chỗ quên mình vì người, không ích-kỷ nhưng vị tha, không
chấp ngã nhưng xả kỷ vì quyền lợi hạnh phúc của tha-nhân
hơn là vì thỏa-mãn ước-vọng riêng của mình.
337