Page 333 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 333
Mấy trăng cũng khuyết, mấy hoa cũng tàn.
Còn chi là cái hồng-nhan!
Ðã xong thân-thế còn toan nỗi nào?
Nghĩ mình chẳng hổ mình sao?
Dám đem trần-cấu dự vào bố-kinh!
Ðã hay chàng nặng vì tình,
Trông hoa đèn, chẳng thẹn mình lắm ru!
Từ rày khép cửa phòng thu,
Chẳng tu thì cũng như tu mới là!
Chàng dù nghĩ đến tình xa,
Ðem tình cầm sắt đổi ra cầm cờ,
Nói chi kết tóc xe tơ,
Ðã buồn cả ruột, lại dơ cả đời!”
* Kim Trọng cũng không vừa, chàng biện-
lý: “Nàng bảo rằng khi lấy chồng, người vợ đáng quý ở chữ
trinh. Ðồng ý! Nhưng chấp kinh mà cũng phải tòng
quyền. Tuỳ theo cảnh-ngộ mà quan-niệm “trinh” hay không?
Như trường-hợp nàng đây, báo hiếu như vậy ấy cũng là
trinh. Trinh như thế thì hoa dẫu tàn mà vẫn đẹp tươi hơn,
trăng dẫu khuyết nhưng vẫn sáng như trăng rằm, còn sáng
gấp mười lần năm xưa. Trùng-phùng như thế này, ấy là
duyên trời số mệnh đưa đến, chẳng bụi nào làm hoen ố vẩn
332