Page 332 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 332
Tử-sinh phải giữ lấy lời tử sinh!
Duyên kia có phụ chi tình,
Mà toan chia gánh chung tình làm hai?”
* Kiều cãi lý:
Hôn-nhân quý trọng ở sự trinh tiết khác nào hoa
thơm vẫn còn phong nhuỵ, trăng còn trong sáng như gương,
vẫn tròn vành-vạnh chưa hề lẹm khuyết. Mà thiếp tự xét thấy
mình quá ư xấu-xa đã để tấm thân này “đãi-đằng ong
bướm”. Chữ trinh quý giá như thế, mà bày trò chăn gối ái-
ân, há chẳng hổ thẹn với người tình năm xưa? Bao năm qua,
trước những cơn dông tố phũ-phàng, hoa này tươi mấy cũng
đã tàn, trăng này tròn mấy cũng đã khuyết, tấm thân cáu
ghét (trần cấu) này đã thành nhơ-nhớp chẳng còn trinh, làm
sao xứng đáng trở nên vợ hiền (bố-kinh). Thôi thì ở vậy, lấy
chồng làm chi nữa! Còn nếu như chàng đặt nặng chữ tình,
thì tại sao ta không thể đổi tình vợ chồng ra tình bạn bè tri-
kỷ?
“Nghĩ rằng trong đạo vợ chồâng,
Hoa thơm phong nhuỵ, trăng vòng tròn gương
Chữ trinh đáng giá ngàn vàng,
Ðuốc hoa chẳng thẹn với chàng mai xưa.
Thiếp từ ngộ biến đến giờ,
Ong qua bướm lại đã thừa xót-xa.
Bấy chầy, gió táp mưa sa,
331