Page 327 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 327
Phong-trần chịu đã ê-chề,
Dây duyên sau lại xe về Thúc lang.
Phải tay vợ cả phũ-phàng
Bắt về Vô-tích toan đường bẻ hoa,
Bực mình nàng phải trốn ra,
Chảng may lại gặp một nhà Bạc kia,
Thoắt buôn về, thoắt bán đi,
Mây trôi, bèo nổi, thiếu gì là nơi!
Bỗng đâu lại gặp một người,
Hơn đời trí dũng, nghiêng trời uy-linh.
Trong tay muôn vạn tinh-binh,
Kéo về đóng chặt một thành Lâm-Truy,
Tóc tơ các tích mọi khi,
Oán thì trả oán, ân thì trả ân.
Ðã nên có nghĩa, có nhân,
Trước sau trọn vẹn, xa gần ngợi khen.
Chưa tường được họ được tên,
Sự này hỏi Thúc sinh-viên mới tường.”
326