Page 326 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 326

Bởi mười lăm năm đọan-trường, lại lưu-lạc hết chỗ
              này đến chỗ kia, một người tại một địa-phương không thể
              nào biết hết, cho nên mỗi vùng có mỗi người nắm được tình-
              hình. Hơn nữa, tác-giả có ý chọn ba dấu mốc thật quan-trọng
              làm nên những khúc rẽ trong đời Kiều: trước nhất là thoát
              cảnh “thanh-lâu hai lượt, thanh-y hai lần”, sau nữa là thời
              oanh-liệt của Kiều bên cạnh Từ-Hải, cuối cùng là chấm dứt
              đời bạc-mệnh khi Kiều gieo mình xuống sông Tiền-Ðường.
              Ở ba mốc này, có ba người vanh-vách kể lại:

                            Người thứ nhất là viên lại già họ Ðô. Nguyễn-Du
              thì giới-thiệu theo tuần-tự đời sống của Kiều, từ thời niên-
              thiếu trở đi: tài sắc ai bì, gặp hồn ma báo mộng, cuộc tình sôi
              nổi,  gia-biến  dẫn  đến  kiếp  đoạn-trường.  Ðó  là  hợp-lý  dĩ-
              nhiên. Còn họ Ðô kia, chỉ biết những gì ông biết theo ông đã
              chứng-kiến, như ông nói:

                             “Sự này đã ngoại mười niên,


                          Tôi đà biết mặt, biết tên rành rành.”

              Ðó là:


                              Tú-bà cùng Mã giám-sinh,

                           Ði mua người ở Bắc-kinh đưa về.


                               “Thuý-Kiều tài sắc ai bì,

                           Có nghề đàn, lại đủ nghề văn thơ.


                           Kiên-trinh chẳng phải gan vừa,

                          Liều mình thế ấy, phải lừa thế kia.



                                         325
   321   322   323   324   325   326   327   328   329   330   331