Page 329 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 329

Nàng đà gieo ngọc chìm châu,

                 Sông Tiền-Ðường đó, đấy mồ hồng-nhan!”


                 2- Cái khéo thứ hai là những người này không kể hết
          mọi chi-tiết, như vậy thi nhàm chán, vì ai cũng đã biết hết
          rồi, đây chỉ là tóm lược đời Kiều, cho nên,


                   • không những cắt bỏ những chi-tiết phụ, chỉ nêu
          những cái gì nổi bật nhất, những sự việc cụ-thể nhất, những
          biến cố quan trọng nhất, mà còn hơn nữa,
                   • dùng từ làm sao cho ngắn gọn, đơn-giản nhưng
          vẫn tóm-tắt được mọi sự kiện, như là một sự gợi nhớ chỉ nhắc
          tới là người nghe nhớ ra hết mọi việc đã diễn-tiến ra sao.
          Những chữ in đậm trong trích-dẫn trên đây đã làm tròn chức-
          năng này. Chẳng hạn, xét sơ qua lời ông già họ Ðô.

                        * Trước hết ông cho biết việc bọn Tú bà và Mã
          giám-sinh mua người ở Bắc-kinh đem về. Ðây là nguyên-cớ
          làm sao biết được cô Kiều sau này.


                        * Người ấy là cô Kiều, có tài có sắc, tài đàn tuyệt-
          kỹ, văn thơ tuyệt-vời. Ðúng rồi! Ông già này chỉ kể hai tài
          nghệ, mà không đề-cập những tài khác, bởi đó là hai biệt-tài
          nổi bật. Cái chuyện theo Sở-Khanh đi trốn do thiên “Tích
          Việt", chuyện bị ra toà, được quan huyện không những tha
          bổng  lại  còn  đích  thân  đứng  ra  tác-hợp  nhân-duyên  với
          Thúc-Sinh,  chuyện  khoác  áo  thanh-y  ở  nhà  Hoạn-Thư  bị
          hành-hạ, hẳn nhiên là việc thạo đàn, giỏi văn nhờ đó mà được
          ra Quan-Âm các, dẫn đến việc đi trốn, dĩ-nhiên đã được gia-
          nhân tiết-lộ ra ngoài. Qua những chuyện này, hai biệt-tài ấy
          ai mà không biết!

                        * Chỉ cần nhắc tới chuyện “liều mình thế ấy” và
          “phải lừa thế kia” cũng đã gợi ra việc Kiều tự-tử ở nhà Tú bà

                                     328
   324   325   326   327   328   329   330   331   332   333   334