Page 334 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 334

đục, nàng vẫn còn trinh hơn ai hết và hơn bao giờ hết, sương
              cũng phải tan cho hoa khoe tươi thắm, mây cũng phải vén
              lên cho trăng vằng-vặc sáng ngời. Chẳng lẽ nàng bắt Kim
              Trọng này cứ phải giả vờ hờ-hững với nàng, như xưa kia
              Tiêu-lang phải giả vờ lãnh-đạm với vợ là Lục-Châu khi nàng
              bị bắt làm vợ quan lớn Quách Tử Nghi hay sao?

                              “Xưa nay trong đạo đàn bà,

                         Chữ trinh kia cũng có ba bảy đường.


                              Có khi biến, có khi thường,

                      Có quyền, nào phải một đường chấp kinh?


                             Như nàng lấy hiếu làm trinh,

                         Bụi nào cho đục được mình ấy vay?


                               Trời còn để có hôm nay,

                        Tan sương đầu ngõ, vén mây giữa trời.


                              Hoa tàn mà lại thêm tươi,

                         Trăng tàn mà lại hơn mười năm xưa.


                               Có điều chi nữa mà ngờ,

                      Khách qua đường để hững-hờ chàng Tiêu?”


              Kim Trọng biện-bác “hết lời” khiến Kiều “khôn lẽ chối lời”,
              đành  phải  chấp-nhận  “cúi  đầu,  nàng  những  vắn  dài  thở-
              than”. Và lễ cưới cử-hành. Nhưng trong đêm động phòng,
              nàng trở lại cuộc tranh-biện ban sáng, vẫn lập lại chủ-trương

                                         333
   329   330   331   332   333   334   335   336   337   338   339