Page 335 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 335
không chấp-nhận chuyện vợ chồng ăn nằm ái-ân, vẫn nghĩ
rằng: “riêng lòng đã thẹn lắm thay, cũng là mặt dạn mày dày,
khó coi!”
b) Giai-đoạn cuối
* Kiều biện-luận:
Chỉ vì tình xưa nghĩa cũ, chiều lòng chàng, thiếp
đành ưng làm lễ cưới, dẫu ít ra cũng chỉ là trên danh nghĩa
hình-thức bề ngoài mà thôi, cho nên chuyện âu-yếm vành
ngoài thì còn tạm được, chứ chuyện ăn nằm chăn gối thì
không thể, vì hương dưới đất ai mà vớt lên, hoa cuối mùa đã
héo tàn ai mà bẻ ngắt, làm sao ưa đuợc? Mà một khi đã không
ưa sẽ thành ai-oán, yêu thành thù hận; khi ấy thì yêu nhau
một lại thành phụ nhau mười. Hơn nữa việc cửa nhà sau này,
chuyện cần thêm con cái, thì đã có em Vân nó là đủ rồi. Bây
giờ chỉ còn một chút lòng tự-trọng này, sao chẳng giữ-gìn
bảo-tồn cho thêm bền vững, lại bày trò ái-ân cho tan mất đi?
“Nghĩ chàng nghĩa cũ tình ghi,
Chiều lòng gọi có xướng tuỳ mảy may.
Riêng lòng đã thẹn lắm thay,
Cũng là mặt dạn mày dày khó coi!
Những như âu-yếm vành ngoài,
Còn toan mở mặt với người cho qua.
Lại như những thói người ta,
Vớt hương dưới đất, bẻ hoa cuối mùa.
334