Page 360 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 360
Ðó là định-đề “Tài Mệnh Tương-Ðố” đã nêu lên
trong hai câu khai đề:
“Trăm năm trong cõi người ta,
Chữ Tài chữ Mệnh khéo là ghét nhau!”
Ðó là hệ-luận “thừa trừ” trong bốn câu kế-tiếp:
“Trải qua một cuộc bể dâu,
Những điều trông thấy mà đau-đớn lòng,
Lạ gì bỉ sắc tư phong,
Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen!”
Bài toán được chứng-minh bằng đời Kiều trong bối-cảnh xã-
hội của cô, với những dẫn-chứng cụ-thể “nói có sách mách
có chứng”, được rút ra từ cuốn “Phong Tình Cổ-Lục” nay
vẫn còn lưu-truyền trong sử sách:
“Cảo-thơm lần giở trước đèn,
Phong-Tình Cổ-Lục còn truyền sử xanh.
Bài toán cho giải-đáp trong đoạn kết-kuận ở mười
bốn câu cuối truyện:
“Ngẫm hay muôn sự tại Trời,
Trời kia đã bắt làm người có thân,
Bắt phong trần, phải phong-trần,
359