Page 361 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 361

Cho thanh cao mới được phần thanh cao,

                          Có đâu thiên-vị người nào,


                      Chữ tài, chữ mệnh dồi-dào cả hai.

                            Có tài mà cậy chi tài,


                       Chữ tài liền với chữ tai một vần.

                        Ðã mang lấy nghiệp vào thân,


                     Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa,

                           Thiện-căn ở tại lòng ta,


                      Chữ Tâm kia mới bằng ba chữ tài.

                         Lời quê chép nhặt dông-dài,


                   Mua vui cũng được một vài trống canh.”

                  “Ngẫm hay!”, hai tiếng này dùng thật đắc-vị và đắc-ý.
          Nó gói trọn tất cả thiên tình-sử và thảm-kịch vừa diễn-xuất.
          Xem xong vở kịch này mà suy ngẫm cho kỹ mới thấy rằng…,
          thấy cái giải-đáp tối-hậu này là …


                  “Mua vui”, hai tiếng này không phải là không có tác-
          dụng:

                              * Thứ nhất là khép lại nỗi bi-thương vừa qua,
          sau những xúc-động ứa lệ cũng cần có chút thư-giản tinh-
          thần, nhất là để che giấu bớt cái dụng-tâm sau đây của người
          đạo-diễn. Ðó là tác-dụng thứ hai:



                                     360
   356   357   358   359   360   361   362   363   364   365   366