Page 365 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 365

là một tình yêu sôi nổi đam-mê. Kiều đúng là hành-động theo
          tiếng gọi tự-nhiên của con tim.

          *  Nhưng không phải là nàng đã đánh mất lý-trí. Nàng vẫn
                          còn tỉnh-táo để biết rằng:

                  “Thói nhà băng tuyết chất hằng phỉ phong,


                          Dù cho lá thắm chỉ hồng,

                     Nên chăng thì cũng tại lòng mẹ cha”


          Nàng cũng còn đủ sáng-suốt để đem lời “đoan-chính” mà
          cảnh giác người yêu, khi thấy chàng “xem trong âu-yếm có
          chiều lả-lơi”:


                          “Ðã cho vào bậc bố-kinh,

                     Ðạo tòng phu, lấy chữ trinh làm đầu.


                        Ra tuồng trên Bộc, trong dâu,

                      Thì con người ấy, ai cầu làm chi!

                            Phải điều ăn xổi ở thì,


                      Tiết trăm năm, nỡ bỏ đi một ngày!


                     …..Gieo thoi, trước chẳng giữ-giàng,

                     Ðể sau nên thẹn cùng chàng, bởi ai?

                           Vội chi liễu ép hoa nài,


                       Còn thân ắt cũng đền bồi có khi”

                                     364
   360   361   362   363   364   365   366   367   368   369   370