Page 103 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 103
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Những lời non-nước là lời "thề non hẹn biển", chỉ núi chỉ
biển mà thề (thệ-hải minh-sơn) nguyện giữ lòng kiên-trung
như núi cao biển cả. Lời sắt đinh là lời quả-quyết như chặt
sắt chém đinh, lời nói "chắc như đinh đóng cột"
---------------------------------------------------------------------------------
(*) Chú-thích: Son là một thứ đá cứng mài ra có màu
đỏ thắm tươi, đặc-điểm là trải qua năm tháng đời đời không
bao giờ phai nhạt, cho nên dùng để mài mực cho các thầy
đồ chấm bài, vì thế các quyển do nho-sinh viết, được thầy
đồ khuyên điểm, dù cho sách để lâu năm, những chỗ phê
điểm vẫn nguyên màu đỏ thắm tươi. Học chữ Nho, trước
tiên phải học cách mài mực: “Mài mực ru con, mài son đánh
giặc”. Mài mực phải nhẹ êm kẻo vụn mực làm lem chữ, mài
son phải miết mạnh. Màu son đỏ tươi và không phai tượng-
trưng sự thắm-thiết và bền vững
--------------------------------------------------------------------------
* Ca-dao tục ngữ nhan-nhản những ngôn-từ này:
Vợ anh xấu máu hay ghen,
Anh đừng lấp-lửng chơi đèn hai tim!
hoặc:
Trai tơ lấy phải nạ dòng,
Như nước mắm thối, như lòng lợn thiu.
và:
Nạ dòng lấy được trai tơ,
Đêm nằm hý-hửng như mơ được vàng.
Bất cứ thôn dân nào dù ít học vẫn có thể biến-báo ứng-khẩu
một câu nói ví-von, lời-lẽ đơn-sơ mà ý-nghĩa xa-xôi, dụng-ý
sâu-sắc.
102