Page 108 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 108

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

            Chương 3





                            TIẾNG VIỆT GIÀU TỪ




            Tiếng Việt phong-phú không những vì giàu tứ mà còn vì giàu
            từ. Kho ngữ-vựng vốn đã dồi-dào, lại thêm kiểu nói lái, một
            từ-hoa  đặc-biệt,  một  khả-năng  độc-đáo  của  Việt-ngữ,  tạo
            thêm những từ-ngữ mới rất dí-dỏm do óc khôi-hài ưa trào-
            phúng  và  do  tính  thâm-thúy  sẵn  có  của  quần-chúng  Việt-
            Nam.


                           I- MỘT KHO TỪ-NGỮ DỒI-DÀO

            Trong rất nhiều trường-hợp, tuy chỉ một công-dụng mà sử-
            dụng rất nhiều từ. Chẳng hạn:

            1- Về cách xưng-hô


            Tùy  theo  thứ  bậc,  quan-hệ,  mức  độ  tương-thân,  tùy  theo
            tập-quán  địa-phương  mà  cách  xưng-hô  chào  hỏi  gọi  nhau
            cũng  đổi  thay.  "Ðức  Vua,  Ðức  Phật,  Ðấng  Tối  Cao,  Thưa
            Ngài, Thưa cố, Thưa cụ, chào ông, chào bà, chào anh, chào
            chị...". Bạn bè bằng vai thân-mật nói chuyện với nhau ngoài
            cách xưng-hô khuôn thước thông-thường còn có: "đằng ấy,
            cậu, mày, so với tớ, mình, tao (miền Bắc) hoặc mi, bồ, tui
            (miền  Trung,  Nam)  v.v..."  Vợ  chồng  gọi  nhau  là  "cậu  mợ"
            xưng em hay tôi, hoặc "anh anh em em", gia-đình cổ-kính

                                          107
   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113