Page 109 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 109

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

            hay dân-giả thì nói "thày nó, bu nó, ông nó, bà nó, mẹ mày,
            mình, nhà..."

            Ðối với vợ chồng già thì:


                                 -  Ông nó ơi! Có khách.
                             -  Bà nó ơi! Cơm đã chín chửa?


            Ðối với vợ chồng trẻ, thì mặn-nồng thắm-thiết hơn:

                          “Có mặt mình, ăn muối cũng vui,
                    Vắng mặt mình, một bữa chẳng vui chút nào.”

            hoặc:


                           “Hồi nào mình bịnh, mình đau,
                   Bắt từng con cá ruộng nấu canh rau nuôi mình.”


                    *  "Mình vừa chỉ ngôi thứ nhất, vừa chỉ cả ngôi thứ
            hai,  là  tiếng  xưng-hô  hoặc  âu-yếm  giữa  đôi  tình-nhân,  vợ
            chồng hoặc thân-mật trang-nhã giữa đôi bạn nối khố".

                    "Hôm qua, mình có đến song không gặp cậu" lời nói
            nghe vẫn thân-thiết hơn là "hôm qua, tôi có đến ..." .


                    *  "Mình" là tiếng xưng-hô tuy thân song trang-trọng
            đứng-đắn hơn "tớ". "Mình" tuy chỉ một người mà cũng chỉ
            nhiều  người:  "Mình  đi  chơi  đi"  thay  vì  nói  "Chúng  mình  đi
            chơi đi!"; "bọn mình" thay vì "bọn chúng mình".


                    *  "Mình" vẫn thân-thiết hơn "ta". "Ta" lại nghe gần-
            gũi hơn "chúng ta":
                                          108
   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114