Page 200 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 200
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Đó là những sản-phẩm của thời-đại. Cho đến khi thơ Hồ
Xuân-Hương xuất-hiện, chắc hẳn là của những nhân-vật
không tên mượn danh nữ-sĩ, rõ-ràng là để nói lên nỗi cay
đắng, hận đời, cũng như khát vọng của con tim lãng-mạn
bùng nổ sau một thời tao-loạn bị khống-chế, nay phải được
cởi mở phơi bày cho hả-hê.
Đúng như tục-ngữ thường nói “tức nước vỡ bờ” là vậy. Sau
những năm tháng bị kìm kẹp, bị khống-chế hết bởi chính-
sách này đến sách-lược kia, nào “ba khoan” “ba cùng”, “bốn
tốt”, v..v, nay khi có cơ-hội thì phải “mượn gió bẻ măng”,
nhất là khi lịch-sử đã sang trang, hơn nữa truyền-thông nay
không còn bưng bít, nhưng bung ra qua mạng lưới toàn cầu,
thì ai nấy sẽ tha hồ mà “lên lưới”, mà “chit chat”, kháo nhau
cho thoải-mái hả-hê:
“Nhà ai giàu bằng nhà cán bộ?
Hộ nào sang bằng hộ đảng viên?
Dân tình thất đảo bát điên
Đảng viên mặc sức vung tiền vui chơi.”
“Ai về qua tỉnh Nam Hà
Xem lũ đầy tớ xây nhà bê tông.
Tớ ơi, mày có biết không?
Chúng ông làm chủ mà không bằng mày!”
“Phong lan, phong chức, phong bì
Trong ba thứ ấy, thứ gì quý hơn?
Phong lan ngắm mãi cũng buồn
Phong chức thì phải cúi luồn vào ra
199