Page 236 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 236

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

                           "Thiên   la         (à)        Trời      (à)


                            Ðịa       là         (a)        Ðất       (a)

                            Cử        là         (a)        Cất       (a)


                            Tồn      la         (à)        Còn      (à)

                            Tử        la         (à)        Con      (a)

                            Tôn      là         (a)        Cháu    (a)


                            Lục       là         (a)        Sáu       (a)

                            Tam     la         (à)        Ba        (a)

                            ..............................................."


            Giọng  hát  khi  trầm  lúc  bổng,  tất  cả  cùng  nhịp-nhàng  ăn
            khớp với nhau, đúng là một lớp ca hát, dùng ca hát để mà
            học. Tuy lối học trên đây không hẳn đúng với khoa sư-phạm
            hiện-đại, song nêu lên điểm này là chỉ muốn nói lên nét đặc-
            thù của tiếng nước ta: một ngôn-ngữ đơn-âm lại giàu nhạc
            tính.


            3- Vì tiếng Việt có nhạc sẵn trong lời như thế, nên lời
            Việt dễ đưa hồn người vào ý nhạc tứ thơ


            Ðọc một đoạn văn Anh-ngữ, nhất là tiếng Pháp chẳng hạn,
            quả  có  thấy  truyền-cảm  đấy,  vì  dĩ-nhiên  chức-năng  của
            ngôn-ngữ  là  truyền-cảm.  Tuy  có  ròn-rã  khoan  mau  đấy,
            song đó là do ý người phát-ngôn đẩy đưa âm-điệu. Ý dìu lời
                                          235
   231   232   233   234   235   236   237   238   239   240   241