Page 271 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 271
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Quả như chúng tôi đã phân-tích ở bên trên về cách phát
âm các phụ-âm. Có điều ngữ-học Anh dựa theo tính-chất
của hơi âm, gọi đây là phụ-âm cọ xát (fricative), chúng tôi
gọi h là phụ-âm hở, hay phụ-âm họng dựa theo vị-trí xuất
phát của hơi âm h mà giải thích rằng:
* khi phát âm v: răng trên bật khỏi phía trong môi dưới
* khi phát âm ph: cùng điểm phát âm của v, nhưng răng
trên khẽ chạm bờ trong môi dưới để chừa ra một kẽ hở
nhỏ cho hơi thở đẩy ra thoát qua được, tạo ra hơi âm
cọ xát ngân dài giống như tiếng ngáy của người ngủ say
mà vẫn để hở môi.
Vả chăng, thiết-nghĩ sự du-nhập thêm một mẫu-tự mới, xét
ra chỉ cần-thiết khi ta không có được cách nào khác nữa để
cho sự ghép từ được đơn-giản thuận-lý hơn. Ở đây các chữ
cái p, h đã có sẵn và âm "phờ" không có một áp-dụng
biệt-lệ nào như âm "giờ" trên đây, nhưng chung cho
258 bất cứ mọi mẫu-âm. Trong ba tiếng gì, gia, giêng sự
phát âm ghép từ có khác nhau trong khi "phì-phà phiền-
phức" đều chung một quy-luật: ph đọc là phờ cho dù ghép
với mẫu-âm nào đi chăng nữa. Vậy, cần chi phải thay ph
bằng f cho nhiêu-khê mà lại không ký-âm được đúng theo
ngữ-học?
Thật vậy, đành rằng ngôn-ngữ luôn luôn tiến-hóa.
Nhưng không hẳn là ta có thể tuỳ tiện cải-cách chữ
viết theo ý riêng của mình. Những năm gần đây, có
người đã viết trên mạng lưới toàn cầu theo kiểu mới lạ-lùng,
dụng ý muốn cải-tân chữ viết tiếng Việt, gọi là để “đơn giản
hoá” và để “cho có mĩ thuật”, nên đã chủ-trương rằng:
270