Page 164 - Khéo Ăn Nói Sẽ Có Được Thiên Hạ
P. 164

luôn mở đầu bằng những điều khiến khách hàng hứng thú để dẫn họ
           vào vấn đề chính. Bởi khách hàng rất thích thảo luận và nói về những
           điều họ quen thuộc và có hứng. Ví dụ, đối phương thích quay phim,
           bạn có thể lấy đó làm chủ đề, nói về kĩ thuật quay, ưu điểm của các

           loại máy quay, nghệ thuật quay… Nếu bạn hiểu biết về lĩnh vực này,
           đương nhiên bạn sẽ nói tốt. Còn nếu bạn không hiểu lắm về việc quay
           phim thì đây cũng là một cơ hội cho bạn học hỏi, lắng nghe, nêu câu
           hỏi để mở mang kiến thức.



                 Khi tiếp thị, các nhân viên bán hàng đều phải đối diện với những
           người lạ và phải cố gắng biến họ thành đối tượng giao tiếp. Người
           bán hàng phải chọn đề tài hợp lí, rút ngắn khoảng cách với khách

           hàng để từng bước được chấp nhận, sau đó mới chuyển dần chủ đề
           sang sản phẩm và bắt đầu giới thiệu về sản phẩm, đó mới là con
           đường thành công. Ngược lại, nếu vừa chào hỏi xong đã giới thiệu
           ngay về sản phẩm của mình, nhấn mạnh liên tục về những điểm tốt

           nếu mua sản phẩm thì sẽ không đạt được kết quả mong đợi. Chính vì
           thế mà những nhân viên tiếp thị có kinh nghiệm không bao giờ đi
           thẳng vào vấn đề chính ngay từ đầu.



                 Có một vận động viên bóng chày nổi tiếng, trên sân bóng, anh là
           một đối thủ đáng gờm. Trong mắt của một nhân viên bán bảo hiểm,
           anh cũng được coi là một đối thủ khó lường. Bởi vì anh không có
           hứng thú với chuyện mua bảo hiểm, rất ghét những nhân viên luôn

           thao thao bất tuyệt về sản phẩm bảo hiểm của mình.


                 Có một ngày, Mike – nhân viên tiếp thị đến tìm anh. Khác với các
           nhân viên tiếp thị khác, sau khi gặp gỡ, Mike không nói những lời

           chào hỏi khách sáo, cũng không tuyên truyền về bảo hiểm, mà chỉ
           đóng vai một người hâm mộ lắng nghe đối phương nói về bóng chày.
           Sự lắng nghe của anh, những câu hỏi và bình luận của anh đã để lại
           ấn tượng sâu sắc trong lòng vận động viên bóng chày đó. Cuộc trò

           chuyện diễn ra trong không khí thân mật. Vào thời điểm thích hợp,
           Mike đã đưa ra một câu hỏi quan trọng: “Anh đánh giá thế nào về
           Liliv – một cầu thủ cùng đội?”



                 “Có Liliv tôi mới có thể yên tâm nghỉ ngơi. Bởi vì cậu ấy là đàn em
           nhưng rất giỏi, nếu phong độ tôi sa sút thì đã có cậu ấy thay thế ngay”.


                 “Xin phép cho tôi lấy ví dụ, anh chưa từng nghĩ nếu so sánh gia

           đình anh với một đội bóng, thì trong nhà anh cũng có một Liliv”.
   159   160   161   162   163   164   165   166   167   168   169