Page 301 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 301

“Chào buổi tối, Sam,” ông Smith nói với một người to béo đang ngồi
                 trong một lô ghế bên dưới cánh cửa sổ mở cạnh cửa ra vào.


                    “Chào buổi tối,” ông ta đáp, nhưng đôi mắt xám ướt át của ông ta không
                 nhìn ông Smith mà dán vào Jasper. Nó quay đầu và đưa ngón tay chạm khẽ

                 ông Smith để ra hiệu rằng nó muốn được đặt xuống. Thế là, lần lượt từng

                 người, ông Smith, Jasper, bà Smith – cả ba người bước lên những bậc cầu
                 thang đá để đi vào phòng thay đồ đã được ông giám đốc nhà hát dành riêng

                 cho họ. Ở đây, ông Smith giúp Jasper đánh vần những mô tả về chính nó

                 bằng những chữ in hoa to lớn trên tấm áp phích treo trên tường. “CUỘC
                 RA  MẮT  ĐẦU  TIÊN  CỦA  BÁC  SĨ  JASPER  THÔNG  THÁI  VÀ  NỔI

                 TIẾNG,” ông đọc một cách chậm rãi, Jasper nghiêm nghị gật đầu sau từng
                 chữ, “MỘT NHÂN VẬT PHI THƯỜNG CỦA XỨ KHỈ VÀ BẬC THẦY

                 VỀ BẮT CHƯỚC CỦA CON NGƯỜI!”

                    “Đấy,” ông Smith nói, “nó nói về chú mày, Jasper ạ! Chú mày nghĩ sao

                 về điều đó?” Nhưng Jasper không đáp. Lúc này, hơi run một chút, nó đang

                 nhìn chăm chú bức tranh của chính mình bên dưới dòng chữ. Bức tranh đã
                 đưa nó quay về với quê hương một lần nữa. Vì người họa sĩ, dù chắc chắn

                 đã cố hết sức mình, đã vẽ nó giống như một con khỉ đột con!

                    Sau khi bà Smith, với đôi tay mũm mĩm nhưng khéo léo của mình, đã

                 trang  điểm  xong  cho  nó,  và  chồng  bà  cũng  đã  sẵn  sàng,  cả  ba  lại  bước
                 xuống những bậc cầu thang đá và bước vào cánh gà của sân khấu. Họ im

                 lặng đứng chờ ở đó, trong bóng tối. Chẳng bao lâu nữa sẽ tới tiết mục của

                 Jasper. Trong cái xó những phong cảnh vẽ này – tất cả mọi thứ hoa cỏ, cây
                 cối và chim bướm – Jasper nhìn quanh quẩn. Đó là đêm hôm sau ngày lễ

                 Giáng sinh, và nhà hát, từ nền nhà cho tới trần nhà, đông nghẹt những con

                 người ở đủ mọi lứa tuổi, nhưng nhiều nhất là trẻ con.

                    Jasper đứng nhón chân nhìn qua một cái lỗ nhỏ trên tấm vải và nó nhìn

                 thấy những hàng ghế đầy các gương mặt xa lạ xếp chồng lên nhau cho tới
                 cao tít. Đôi mắt của họ gắn vào năm “Con Voi Cực kỳ Xinh đẹp xứ Ethiopi

                 Đã được thuê Với Chi phí Khổng lồ” lúc đó đang ngồi quanh huấn luyện







                                                                                                     https://thuviensach.vn
   296   297   298   299   300   301   302   303   304   305   306