Page 302 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 302

viên của chúng trên sân khấu. Khi nhìn thấy những gương mặt đó nó run
                 bắn từ đầu đến chân. Và nó quay mặt đi, nhìn vào những con voi.


                    Bốn trong số đó là những con thú to lớn, được trang điểm bằng những
                 nhánh tầm gửi và trên lưng chúng là những tấm phủ màu xanh sáng và bạc.

                 Con thứ năm, nhỏ nhất, được cho ăn mặc như một anh hề, gương mặt nó

                 bôi phấn trắng xóa, và một con mắt được viền quanh bằng một hình thoi
                 màu đỏ. Chúng đang ngồi trên những cái đôn với những cái vòi có đeo

                 vòng  hoa  trang  sức.  Chúng  chào  người  huấn  luyện  bằng  một  tiếng  rống

                 đồng thanh át cả tiếng kèn của ban nhạc. Chúng đi bằng chân sau, chúng
                 bước qua cái chai. Chúng quay tay nắm của những chiếc đàn quay. Và hai

                 con voi lớn nhất cùng nhảy một điệu polka nặng nề, trong khi hai con nhỏ
                 hơn ngồi phe phẩy quạt cho chính chúng, còn con nhỏ nhất thì đánh nhịp

                 với một cái que sơn màu xanh đỏ.

                    Rồi từng con một, những con thú to lớn và nghiêm trang đó, với những

                 đôi mắt bé xíu lấp lánh vì kích động, những cái đuôi mập mạp vung vẩy,

                 bước ra khỏi sân khấu để vào khu vực của chúng. Màn hạ xuống. Đã tới
                 lượt của Jasper.


                    Ngay sau đó, mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng cho nó. Một cái bàn
                 trên có nhiều cuốn sách, một cái giá đựng bút mực trống không, vài xấp

                 giấy và một cái chuông lắc. Hai cái ghế mạ vàng phủ satin xanh sáng đặt
                 bên cạnh bàn, và một cái ghế sofa – món đồ nội thất duy nhất, ngoài một

                 cái giá cắm dù, một cây cọ trong một cái chậu và một tấm thảm Axminster

                 xanh và đỏ.

                    Tiếng  nhạc  ngưng.  Màn  chầm  chậm  kéo  lên  trở  lại.  Và  kìa,  giữa  sân

                 khấu, là Signor Antonio, hóa trang như một thằng đầy tớ trong một cái áo
                 đuôi tôm đen, trông có vẻ đang lăng xăng bận rộn sắp xếp lại căn phòng để

                 chuẩn bị cho sự trở về của chủ nhân của hắn. Và trong khi hắn đang dọn

                 dẹp mấy cuốn sách và lia nhanh nhát chổi cuối cùng qua những cái ghế bọc
                 satin và cây cọ trong chậu, hắn nói chuyện với chính mình, dù khá lớn để

                 mọi người có thể nghe thấy. Hắn giải thích hắn là ai – một người hầu trung







                                                                                                     https://thuviensach.vn
   297   298   299   300   301   302   303   304   305   306   307