Page 314 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 314
Trong khi đó, đã an toàn trở lại với Bumps, Jasper không tỏ ra dấu hiệu
nhỏ nhất nào rằng nó nghe thấy tiếng gọi của ông giám đốc. Và lúc này
nhiều người đang hét to, ngày càng lớn hơn, “Đưa nó quay lại!” Và một số
khác gầm lên, “Cứ để nó ở đấy!”. Tiếng la hét càng lúc càng ồn ào.
Cuối cùng đức vua đứng lên trong lô ghế hoàng gia và giơ tay lên. Ngay
lập tức nhà hát im lặng lại. Mọi người đều im tiếng. Đức vua nói, “Con khỉ
kỳ diệu này là của ai?”
Ngài cau mặt nhìn xuống ông giám đốc. Và người giám đốc không đáp
lại một từ nào. Đức vua quay mắt sang nhìn Bumps, ngài nói, “Người đàn
ông kia, hãy đứng lên.” Bumps đứng lên.
“Anh là ai?” Đức vua hỏi.
“Tôi là John Bumps, thưa bệ hạ,” Bumps nói một cách đơn giản.
“Trưởng thủy thủ đoàn của tàu Sư tử già, hiện đang sống ở Portsmouth.”
“Anh đang làm gì ở đây?” Đức vua hỏi.
“Thưa bệ hạ, tôi đến với hy vọng gặp lại một người bạn. Còn bên cạnh
tôi là bà Bumps và lũ trẻ.”
“Ai thế?” Đức vua hỏi.
Lúc này chị Bumps nắm chặt tay chồng, vì nó nằm khuất sau đầu bức
tường gỗ bọc nhung. Giọng anh hơi ngập ngừng. Anh chạm bàn tay còn lại
vào cái mũ lông chồn của Jasper.
“Đây, thưa bệ hạ,” anh nói.
“Ý của anh là,” đức vua nói, mỉm cười, “Hoàng đế toàn năng Ammanabi
Nana Dâh? Xin mời ngài hoàng đế đứng lên.”
Sự pha trò vui vẻ của đức vua làm hài lòng tất cả mọi người ở đó, và lúc
này mọi cặp mắt đều dán vào Bumps.
“Nào, Jasper,” anh thì thào, “Vua nước Anh đang nói với mày đó.”
Jasper nháy mắt một cái với người bạn cũ, nắm chặt bàn tay của anh và
đứng lên trên cái lan can bọc nhung, trước tất cả mọi người.
https://thuviensach.vn