Page 318 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 318
xôvơren vàng và những đồng tiền bằng bạc. Bởi lẽ dù anh chị Bumps có
nói gì đi nữa, họ vẫn không thể thuyết phục được Jasper rằng số tiền này
của nó chỉ là thế và không là gì hơn, và chẳng có công dụng gì hơn so với
những cái vỏ quả hạch hay những viên đá cuội đối với lũ bạn bè của nó ở
trên ngọn cây, có lẽ chỉ ngoại trừ vẻ đẹp. Nó cứ khăng khăng rằng số tiền
đó đã được trao cho nó bởi những gì nó đã làm, và vì vậy nó muốn mang
tất cả về cho đồng loại của nó – dĩ nhiên ngoại trừ số tiền mà nó đã mua
quà tặng cho anh chị Bumps và những bạn bè khác của nó.
Và vì dù họ có lập luận thế nào Jasper vẫn một mực muốn mang theo số
tiền của nó, dĩ nhiên Bumps đã nói, “Cứ thế mà làm”. Giống như đức vua
đã nói.
Khi tất cả tài sản của Jasper đã được chất vào một chỗ trống nằm giữa
dòng sông và khu rừng mà nó chọn làm nơi cắm trại, và khi một túp lều
nhỏ đã được dựng lên, trời đã xế chiều. Những âm thanh kỳ lạ của mọi loại
thú rừng và chim chóc vang lên trong tai họ khi Bumps chào tạm biệt bạn
anh.
“Tao hy vọng là, Jasper ạ,” anh nói, “còn hơn cả hy vọng nữa, rằng họ
hàng bà con của mày sẽ hài lòng khi gặp mày. Tao hy vọng thế. Nhưng
chúng đã khá im lặng.” Anh nói điều này với một trái tim mệt mỏi, mỉm
cười nhìn người bạn nhỏ trong chiếc áo vàng vàng đỏ đỏ và cái mũ lông
chồn. Vì Bumps đã hứa sẽ trở lại sáng hôm sau, đây không phải là chào từ
biệt mà chỉ là chào buổi tối.
Sáng hôm sau, khi Bumps trở lại đó, Jasper chào anh với vẻ buồn bã. Dù
nó nghe trong bóng đêm tiếng trò chuyện và tiếng lê chân, không có người
bạn nào mà nó từng quen biết trước đây, không một ai, tới gần nó. Vì thế,
theo lời khuyên của Bumps, họ mở một số thùng và hộp chứa những món
ăn ngon có mùi thơm ngọt ngào và mạnh nhất, và rắc vãi chúng thành
những đống cách căn lều của Jasper một khoảng cách và gần với khu rừng
để dẫn dụ lũ khỉ.
https://thuviensach.vn