Page 322 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 322

Có lẽ Post Houses cũng là ngôi nhà xấu xí nhất ở vùng đó. Bốn góc nhà
                 dựng thẳng trên cánh đồng hoang như một đống gạch chưa nung. Vào một

                 ngày đẹp trời, từ cái mái nhà bằng phẳng của nó người ta có thể nhìn thấy

                 ngôi nhà của ông Cullings nằm ngoài tầm mắt, trong một thung lũng cạn
                 cách  đó  hàng  nhiều  dặm.  Nó  thuộc  về  những  tổ  tiên  đáng  kính  của  bà

                 Chauncey trong suốt nhiều thế hệ. Thật sự, nhiều người ở Haggurdsdon gọi

                 nó là nhà của Chauncey. Dù nó cứ rít lên ken két như một cây đàn organ
                 khi gió thổi mạnh, dù nó lạnh như một cái kho thóc mùa đông, và dù một

                 nhánh khác của gia đình đã dời tới sống ở đảo Wight từ những năm bảy
                 mươi, bà Chauncey vẫn trung thành ở lại giữa những bức tường xưa cũ.

                 Thực ra bà yêu cái chốn xấu xí này. Bà đã sống trong ngôi nhà từ khi còn là

                 một bé gái nhỏ xíu, với cái quần chẽn gối lộ ra bên dưới váy, và những sợi
                 ruy băng đính nơ hoa hồng buông xuống đôi vai.


                    Chỉ riêng sự kiện này cũng đủ khiến cho hạnh kiểm của Sam rất đáng
                 khiển trách, vì một con mèo không bao giờ gặp một bà chủ tốt bụng hơn

                 thế. Bản thân bà Chauncey lúc bấy giờ đã khoảng sáu mươi tuổi – già hơn
                 Sam năm mươi lăm tuổi. Bà cao gầy và thẳng như một cái que thông nòng

                 súng. Vào những ngày trong tuần bà mặc một chiếc váy đen may bằng vải

                 len, và vào Chủ nhật một cái váy lụa vân. Đôi kính tròn gọng thép to tướng
                 nằm  gác  qua  sống  mũi  cao  khiến  bà  trông  có  vẻ  sắc  sảo  và  lạnh  lùng.

                 Nhưng thật ra bà không có thứ nào trong hai đức tính đó. Bởi lẽ ngay cả

                 một người ngốc nghếch như ông Cullins cũng có thể lừa phỉnh được bà về
                 giá tiền chuyên chở một gói hàng – chỉ bằng cách tỏ ra mệt mỏi, hay thở

                 dài khi ông ta nhìn con ngựa đực kéo xe có bộ lông xơ xác và bốn chân

                 vòng kiềng của mình. Bên dưới tấm áo cứng ngắt của bà là một trái tim
                 nồng ấm nhân hậu.


                    Vì  Post  Houses  cách  làng  khá  xa,  việc  mua  kem  và  sữa  hơi  gặp  khó
                 khăn. Nhưng bà Chauncey không thể từ chối Sam những gì hợp lý. Bà trả

                 cho một cô bé tên là Susan Ard sáu xu mỗi tuần để nó mang những thứ
                 thức ăn này tới từ một nông  trại gần nhất. Đó  thật sự  là những thức ăn

                 ngon, vì dù cỏ trên đồng hoang Haggurdsdon là loại cỏ chua xanh thẫm,






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   317   318   319   320   321   322   323   324   325   326   327