Page 321 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 321

đất khoảng bốn năm tấc rồi buông ra, chắc chắn bà sẽ ngay lập tức rơi ngửa
                 xuống đất, trong khi đó Sam có thể xoay xở uốn éo trên không trong vòng

                 ba tấc để hạ xuống trên bốn chân của nó, vững như bàn thạch, lúc nó mới

                 được ba tháng tuổi.

                    Vậy là trong lúc Sam học được ở bà Chauncey rất nhiều, bà chẳng học

                 được ở nó thứ gì cả. Thậm chí nếu bà sẵn lòng học hỏi, và nó dạy cho bà, e
                 là bà sẽ chứng tỏ rằng mình không phải là một học sinh hứa hẹn nhiều cho

                 lắm. Hơn nữa, bà biết về Sam ít hơn nhiều so với những gì nó biết về bà

                 chủ của nó – ít nhất là cho tới buổi chiều hôm đó, khi bà đang chải tóc
                 trước tấm gương. Thế rồi bà hầu như không thể tin vào mắt mình. Khoảnh

                 khắc đó đã hoàn toàn thay đổi nhận thức của bà về Sam, và sau trải nghiệm
                 đó, không còn có thứ gì hoàn toàn giống như trước nữa…


                    Sam luôn luôn là một chú mèo khỏe khoắn và đẹp đẽ, bộ lông nó mượt
                 mà và đen nhánh, đôi mắt nó có màu vàng dịu, nhưng lại sáng ngời trong

                 bóng đêm như hai hòn ngọc topaz xanh. Lúc bấy giờ nó đã tròn năm tuổi,

                 và có một giọng kêu meo meo mạnh mẽ khác thường. Sống hoàn toàn hiu
                 quạnh với bà Chauncey ở Post Houses như thế, theo lẽ tự nhiên nó đã trở

                 thành người bầu bạn thường xuyên của bà. Vì Post Houses là một ngôi nhà
                 lẻ loi đơn độc, nằm gần như giữa cánh đồng hoang Haggurdsdon, nơi chỉ

                 có hai con đường chạy lang thang cắt xéo nhau như hai lưỡi kéo khép lại

                 phân nửa.

                    Bà sống cách người láng giềng của mình, ông Cullings chuyên chở thuê

                 hàng, hơn một dặm đường, và cách chính bản thân ngôi làng Haggurdsdon
                 nằm rải rác khoảng hai dặm. Những con đường của làng cực kỳ cổ xưa.

                 Chúng từng là những lối mòn do cừu đi từ rất lâu trước khi người La Mã

                 tới nước Anh và đã cắt những con đường của họ từ bờ biển này tới bờ biển
                 khác. Nhưng trong suốt nhiều năm có rất ít khách bộ hành hay cưỡi ngựa,

                 hay ngay cả những bầy cừu và người chăn cừu đi trên con đường của cô

                 Chauncey. Bạn có thể ngồi ở cửa sổ nhà bà nhìn ra từ ngày này sang ngày
                 khác mà vẫn không thấy một chiếc xe cút kít của anh thợ hàn nồi hay một

                 cỗ xe ngựa của một người gíp-xy lang thang nào hết.





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   316   317   318   319   320   321   322   323   324   325   326