Page 329 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 329

ánh sáng nào khác ngoài những thiên thể của bầu trời. Bà Chauncey kêu hết
                 lần này tới lần khác, “Sam, Sam! Về nhà ngay! Về nhà ngay, con vật xấu

                 xa!”  Không  một  âm  thanh  nào.  Không  một  ngọn  cỏ  hay  lá  cây  nào  lay

                 động.

                    Sau một đêm không ngon giấc, bà Chauncey thức dậy hơi trễ một chút

                 vào sáng hôm sau. Điều đầu tiên mà bà nhìn thấy khi ngồi dậy trên giường
                 là Sam – nằm co trong cái giỏ như thường lệ. Đó là một điều bí ẩn, và là

                 một điều bí ẩn khó chịu. Sau khi liếm láp xong bữa ăn sáng, nó ngủ cho tới

                 trưa. Hôm nay lại là ngày bà Chauncey làm bánh mì. Bà liên tục nhào bột,
                 thỉnh thoảng lại liếc nhìn sang con vật nằm bất động. Với những ngón tay

                 dính đầy bột từ cái bát đất nung, cuối cùng bà đứng ngay bên trên nó một
                 lúc, và nhìn nó thật kỹ.


                    Nó nằm co tròn lại với bộ mặt nghiêng về phía ánh lửa. Và dường như bà
                 Chauncey nhận ra rằng trước đó bà chưa bao giờ chú ý tới cái nụ cười kỳ

                 quặc mơ hồ trên mặt nó. “Sam!” bà kêu to. Ngay lập tức, nó mở to một con

                 mắt đầy vẻ dữ tợn, như thể một con chuột vừa kêu chít chít. Nó nhìn bà
                 giây lát, rồi mí mắt hạ xuống, nó bắt đầu kêu gừ gừ.


                    Sự thật là tất cả những chuyện này làm cho bà Chauncey thấy cực kỳ khó
                 chịu. Chiều hôm ấy ông Cullings ghé tới, với một giỏ cá trích tươi. “Chúng

                 tươi như những bông cúc. Lạy Chúa tôi, thưa bà, con thú đó đúng là một

                 Nero!”  [47]

                    “Những con mèo là thứ loài vật kỳ lạ, ông Cullings à,” bà Chauncey đáp,

                 suy đoán một cách mãn nguyện rằng ông Cullings đã nói nhầm một chữ h
                 và có ý muốn nói nó là một hero (anh hùng). Còn bản thân Sam, với cái

                 đuôi nhỏng cao, và như thể cũng cùng ý kiến, đang cọ cọ vào chân bà.

                    Ông Cullings nhìn bà chăm chú. “Sao, vâng, chúng là thế đó,” ông ta

                 nói. “Tôi muốn nói là ngay khi chúng khuất khỏi mắt bà, chúng sẽ quên
                 khuấy bà ngay. Một con mèo cũng vô ơn và vô tình cảm như một cái máy

                 bơm. Dù nói tới cái máy bơm, lòng biết ơn phải nghiêng về phía chúng ta.









                                                                                                     https://thuviensach.vn
   324   325   326   327   328   329   330   331   332   333   334