Page 230 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 230
LÊ TRÚC KHANH 60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM
Về đàn, chỉ cần Minh
Phước là quá đủ: anh vừa sử
dụng độc huyền, vừa chuyên
dụng đàn tranh. Khi Liên
Thoại được anh giới thiệu
tham gia, thì Thoại vừa là
giọng ngâm lạ, ngọt ngào,
lại thạo cả đàn sến, đàn
tranh, mà độc huyền Thoại
PTGiang(đàn sến) và Minh Phước (đàn ghita) cũng sử dụng thật tài hoa.
Về Nguồn lại có thêm hai cây đàn tranh góp mặt: đó là Lư Thị Sênh
(Mi-Sen) một học sinh ban C trường Phan Thanh Giản và hiền nội của
Nguyễn Huy Chương.
Khoảng năm 1973 về sau, chương trình cải tiến thêm phần truyện
ngắn truyền thanh, lúc nầy lại có thêm tiếng đàn ghi-ta tài hoa của
Lê Hoàng Tâm.
Khi chương trình thôi hoạt động, chúng tôi cũng thực sự “rã đàn tan
nghé”. Minh Phước tiếp tục cuộc sống lây lất, đa bệnh, mưu sinh bằng
cách dạy đàn và cũng sớm ra đi. Lư Thị Sênh lại chọn cho mình một
hướng đi khác: cô uống thuốc ngủ quyên sinh trong đêm 01/5/1975. Đến
bây giờ, tôi cũng không lý giải được vì sao một cô bé hiền ngoan, tài năng
và gia đình thuộc hàng khá giả ở Cần Thơ lại rơi vào bế tắc. Hay những
giông bão cuộc đời quá dữ dội, đột ngột đến nỗi em cảm thấy mình bất
lực không thể nào đối diện với cuồng phong ?
Có lẽ chỉ Liên Thoại là may mắn nhất. Giã từ Cần
Thơ, Thoại lên Sài Gòn lập nghiệp. Chàng thư sinh ngày
nào đổi nghệ danh là Chí Tâm, gia nhập sân khấu cải
lương và sớm nổi tiếng khắp miền Nam bên cạnh người
tình- người bạn diễn ăn ý- người vợ - nghệ sĩ Hương
Lan, từ thập niên 80 thế kỷ XX.
Lê Hoàng Tâm là em ruột của anh Huyền Vân Thanh
(một thành viên trong Ban thường trực nhóm Về Nguồn
từ năm 1965). Khi tham gia chương trình, Tâm còn là một học sinh trung
học, em có năng khiếu về âm nhạc, sử dụng đàn ghi-ta rất chuyên ng-
hiệp. Tâm đệm đàn cho những lần đọc truyện. Sau 1975,Tâm vượt biên
thành công, lập gia đình và có một cháu gái xinh xắn, dễ thương. Tiếc là
Tâm cũng kém phần may mắn, em vướng phải bạo bệnh và thời gian tồn
233