Page 94 - Me Toi
P. 94
Bỗng một đêm tôi được đánh thức dậy. Trong nhà không thắp đèn nhưng tôi đã nhìn
thấy trên vai cha mẹ mỗi người có một túi vải nhỏ, và thì thầm những câu nói ngắn
gọn. Chợt cha tôi nói:
- Ôm cổ cha… Cha cõng con đi…!
Trong khi tôi ngạc nhiên nhìn mẹ. Mẹ cũng ghé lưng cõng em gái út tôi, trong khi chị
tôi nắm lấy tay mẹ tôi và tay khác nối với tay đứa em gái kế tôi.
Mẹ nói thì thầm với cha:
- Anh đi trước đi… em sẽ giữ khoảng cách một cây số…!
- Nếu có gì xẩy ra… Không ai được gọi ai… Ai thoát được cứ đi.
Mẹ tôi gạt nước mắt.
- Dạ… Em sẽ tìm vào đơn vị cũ của anh ở Hải Phòng.
- Em nhớ cho rõ, Tiểu Đoàn 10, Khinh Binh, Trung Đội Trưởng Pháo… Đưa hình của
anh cho họ là họ biết ngay.
Mẹ tôi nói trong nước mắt.
- Dạ, thôi anh cõng con đi đi…!