Page 117 - NRCM1
P. 117
Đức Thanh
phải do suy tƣ, biện luận hay do nghe ai nói lại, mà “cái
này” mình phải xác chứng bằng chính trí tuệ của mình,
hiện hữu nơi mình chứ không phải ở trong kinh điển. 89
Vậy, yếu chỉ trong tu hành là phải trực chỉ nơi tâm,
nếu tìm cầu Phật ngoài tâm là hƣ dối.
Trong Truyền Tâm háp ếu, Thiền sƣ Hoàng Bá
giảng: “Chƣ Phật cùng tất cả chúng sinh chỉ là một
90
tâm,..”. Chƣ Phật và chúng sinh chỉ là một tâm (một
h giác) không có sai biệt, nên nói hằng hà sa số chúng
sinh là hằng hà sa số chƣ Phật (về mặt h tánh thì đồng,
về ướng dụng thì có sai khác).
Kinh Viên Giác dùng ví dụ: Trong một ngôi nhà tối
có đốt một trăm ngọn đèn riêng khác, nhƣng ánh sáng
của một trăm ngọn đèn đó hòa nhập vào nhau chỉ có một,
không sai khác. Ngọn đèn tuy khác nhƣng ánh sáng thì
đồng. Cho nên chữ m t là nói về ánh sáng chớ không
phải nói về ngọn èn. Một (cùng một thể sáng) mà không
phải một (do nhiều ngọn đèn riêng biệt). Do đó mới có
vô số chƣ Phật nhƣ Phật Di Đà, Phật Ca Diếp, Phật
Thích Ca,… Mỗi vị giáo hóa mỗi nơi, giống nhƣ các
ngọn đèn để ở những vị trí khác nhau, nhƣng tính chất
91
của ánh sáng vẫn đồng.
89
“Bài kinh… kinh điển” Con ường giác ng , trang 168,169 - Hòa thƣợng
Thích Thông Phƣơng.
90 “Chƣ Phật cùng chúng sinh chỉ là một tâm…” Truyền tâm pháp yếu, trang
15 - Thiền sƣ Hoàng Bá - Hòa thƣợng Thích Thanh Từ giảng.
91
“Kinh Viên… vẫn đồng” Truyền tâm pháp yếu, trang 16 - Hòa thƣợng
Thích Thanh Từ giảng.
116