Page 120 - NRCM1
P. 120
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
SỐNG VỚI BẢN THỂ CHÂN THẬT
Vua Trần Nhân Tông khi đi tu, giác ngộ có làm
bài kệ Cư Trần L c Đ o:
“Ở ời vui o hãy tùy duyên
Đói ến thì ăn mệt ngủ liền
Trong nhà có áu thôi tìm kiếm
Đ i cảnh vô tâm chớ hỏi thiền.” 96
Sống ở cõi đời, ngài dạy muốn vui phù hợp với
đạo là phải tùy duyên. Tùy thuận theo lẽ tự nhiên của
nó nhƣ khi đã đến giờ trƣa đói đến thì ăn, buổi tối mệt
thì nằm ngủ mà không cần phải băn khoăn, lo liệu, sợ
hãi; bởi đó là nhu cầu trong sinh hoạt bình thƣờng
của mình. Đừng hiểu tùy duyên là đói ăn mệt ngủ, rồi
lúc nào miệng cũng ăn, nói là mệt rồi lúc nào cũng
nằm ỳ ra đó mà ngủ rồi không làm việc. Khi ăn nếu ở
nhà có s n món gì thì ăn món nấy không đòi hỏi món
này món nọ, không chê khen ngon dở. Khi mệt thì
nằm ngủ, không nghĩ xa nghĩ gần, không toan tính việc
gì cả.
Trong nhà có báu thôi tìm kiếm. Ngài thấy rõ
trong mỗi ngƣời nơi chúng ta ai cũng có tánh sáng suốt
(của báu) nên bảo khỏi phải tìm kiếm.
Mắt thấy sắc, tai nghe tiếng, mũi ngửi mùi mà
không có tâm muốn đƣợc, không dính mắc. Nhƣ mắt
thấy sắc đẹp, không có tâm dính mắc ở sắc đẹp. Tai
nghe tiếng biết rõ tiếng mà không có tâm khen chê.
96
Kệ Cư Trần L c Đ o, trang 56, 57, Con ường giác ng - Hòa thƣợng
Thích Thông Phƣơng.
119