Page 153 - NRCM1
P. 153

Đức Thanh

           sinh,  ba  chính  là  một,  đồng  thể  không  khác  nhau,
           chúng sinh và Phật hỗ hiện, mỗi niệm giao tham. Cho
           nên cổ đức nói: “Chúng sinh trong tâm chƣ Phật, mỗi
           trần  đều  là  Cực  lạc,  chƣ  Phật  trong  tâm  chúng  sinh,
           mỗi niệm chính thật Di Đà. Mƣời phƣơng tịnh uế gom
           về trong khoảng sát na. Một niệm sắc tâm, bủa khắp
           gồm thâu pháp giới.” Xem thế thì biết tất cả đều s n đủ
           trong  thể  thiên  chân,  không  phải  do  duyên  khởi  mới
           thành lập. Một tâm niệm đã nhƣ thế, một điểm trần lại
           khác chi? Vì vậy nên mới có thể: “Trong mỗi mỗi trần
           tất cả cõi. Trong mỗi mỗi tâm tất cả tâm. Mỗi mỗi tâm
           trần  lại  khắp  nhau.  Trùng  trùng  không  tận  không
           chƣớng ngại. Đồng thời hiện rõ không ẩn hiển. Tất cả
           viên thành chẳng kém hơn.” Cảnh giới chân tâm bao
           hàm  vô  biên  quốc  độ  trên  đây,  nhƣ  lƣới  báu  Thiên
           Châu  của  trời  Đế  Thích,  bóng  và  ánh  sáng  của  bao
           nhiêu hạt châu đều gom hiện vào một hạt châu, bóng
           và ánh sáng của một hạt châu lại hiện khắp vào tất cả
           các hạt châu khác. Tuy mỗi mỗi hạt châu giao hiện lẫn
           nhau, nhƣng hạt châu này không thể là hạt châu kia,
           hạt châu kia không thể là hạt châu này, xen mà không
           tạp, lìa mà chẳng phân, mỗi mỗi khắp bày, vẫn không
           sở tại! Thế giới Cực lạc cho đến mƣời muôn ức cõi mỗi
           miền cũng nhƣ một trong các hạt châu. Nói tinh tế hơn
           khắp  mỗi  cõi  từ  Tam  thừa  Thánh  nhân  cho  đến  trời,
           ngƣời, tu la, súc sanh, ngạ quỉ, địa ngục, mỗi mỗi lại

           cũng  nhƣ  một  trong  các  hạt  châu.  Và  Đức  A  Di  Đà
           cũng là một trong các hạt châu. Cho nên, thấy một vị
           Phật, tức thấy mƣời phƣơng chƣ Phật, mà cũng là thấy
           152
   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158