Page 155 - NRCM1
P. 155
Đức Thanh
Thiên Y thiền sƣ cũng bảo: “Sinh thì quyết định
sinh, song về vẫn thật không về.”
Lý thuyết của ba Đại sƣ trên, ý nghĩa rất rõ
ràng. Nay tôi xin đem hai chữ tánh, tƣớng để giải
thích rộng thêm.
Về phần tánh thì chân tâm mầu lặng, thể nó vốn
tự không sinh.
Về phần tƣớng thì khi nhân duyên hòa hợp, trong
chân tâm vẫn huyễn hiện ra các tƣớng sinh diệt.
Vì tánh hay hiện tƣớng, nên nói vô sinh tức là sinh.
Vì tƣớng do tánh mà hiện, nên gọi sinh tức là vô
sinh. Hiểu đƣợc nghĩa này thì sinh về Tịnh độ, tức là sinh
trong thể duy tâm, sinh mà không sinh, lý đâu có trái. 135
Hỏi: Cảnh Thánh ở Tây phƣơng vốn từ tâm mình
hiện nhƣ vậy việc vãng sinh thực có lý này hay không?
Đáp: Sinh, nhất định là có sinh. Đi, vốn không đi. 136
Hỏi: Thế nào là sinh, nhất định có sinh, đi vốn
không đi?
Đáp: Sinh ấy là niệm sinh, tâm hiện ra nƣớc Phật.
Đi ấy là không đi, vì tánh vốn chẳng động. 137
Hỏi: Nếu là Phật do tự tâm mình hiện, thì bản
nguyện của A Di Đà chẳng thật sao?
135
“Việc… trái” Tịnh hoặc vấn, trang 62, 64 - Hòa thƣợng Thích Thiền
Tâm dịch.
136
“Cảnh… đi” V n pháp quy tâm lục, trang 133 - Hòa thƣợng Thích Đắc
Pháp dịch.
137
“Thế… động”V n pháp quy tâm lục, trang 133 - Hòa thƣợng Thích Đắc
Pháp dịch.
154