Page 154 - NRCM1
P. 154
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
chín giới chúng sinh ở khắp mƣời phƣơng. Cõi Phật vô
biên, mƣời phƣơng kim cổ toàn thể là một hải ấn đốn
viên, không còn pháp chi khác nữa! Nhƣ thế thì, thân
trải qua mƣời muôn ức cõi, chính hóa sinh trong bản
tâm ta; chất gởi nơi chín phẩm hoa sen, há cách biệt
ngoài chân nhƣ Phật? Những lời dẫn giải trên đây đều
là những minh huấn của Phật, Tổ, Thánh, Hiền đã
tuyên dƣơng vậy. Hiểu đƣợc lý này tất sẽ thấy thế giới
Cực lạc là duy tâm, mỗi cõi Phật mỗi điểm trần đều là
duy tâm; Đức Di Đà là bản tánh, mỗi vị Phật, mỗi
chúng sinh cũng đều là bản tánh. Nhƣ thế lại còn chi
134
phải nghi ngờ?
2- Giải nghi về l vô sinh
Hỏi: Việc vãng sinh về cõi Cực lạc chẳng biết có
trái với lý vô sinh hay chăng?
Đáp: Ngài Thiên Thai đã bảo: “Ngƣời trí sốt sắng
cầu sinh Tịnh độ, song hiểu rõ sinh thể vốn không. Đó
chính là lý sinh mà vô sinh, và tâm tịnh cõi Phật thanh
tịnh. Kẻ ngu bị cái sinh ràng buộc, nghe nói sinh hiểu
là thật có sinh, nghe nói vô sinh lại nhận lầm rằng
không sinh về đâu cả. Đâu biết sinh tức là vô sinh và
vô sinh há lại ngại gì sinh ƣ?”
Trƣờng Lô thiền sƣ nói: “Cho sinh là thật có sinh,
lạc vào lỗi chấp thƣờng. Cho vô sinh là không có sinh,
lạc vào lỗi chấp đoạn. Sinh mà không sinh, không sinh
mà sinh, mới chính thật đệ nhất nghĩa đế.”
134
“Bốn cõi… nghi ngờ?” Tịnh hoặc vấn, trang 28, 31 - Hòa thƣợng
Thích Thiền Tâm dịch.
153