Page 156 - NRCM1
P. 156
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
Đáp: Thân Phật trạm nhiên không có đến có đi,
niệm Phật cơ cảm, nƣơng nguyện lực của Phật, do tự
tâm biến hóa, Phật đến tiếp dẫn, nhƣ nƣớc hiện trăng,
chẳng có chẳng không. Thế nên biết, sự thật thì
chẳng có Phật đến. Tất cả đều do thời cơ, đúng hợp
với tịnh nghiệp đã thuần thục thì mắt thấy thân Phật.
Nhƣ ở đời quả ác sắp thành, tâm hiện ra địa ngục để
chịu khổ. Há chẳng nghe ngƣời có phƣớc nắm gạch
thành vàng? Còn kẻ mang nghiệp bần hàn thì biến
vàng thành gạch. Cho nên sự thiện ác chỉ có tâm, khổ
vui do tâm biến hóa. Những kẻ ôm lòng nghi làm sao
hiểu đƣợc ý chỉ này? 138
Hỏi: Phật và Tâm không hai, ngoài tâm không
Phật. Tại sao lại lập pháp môn niệm Phật?
Đáp: Chỉ vì chúng sinh căn cơ bậc trung bậc hạ,
chẳng tin tự tâm mình là Phật, nên phƣơng tiện khiến
niệm Phật tu quán, cột tâm vào một duyên, niệm lặng
thuần chân, thì tự tâm Phật hiện, hợp nhất với ánh sáng
của Phật. Nếu là bậc Thƣợng trí chẳng hƣớng bên
ngoài mà cầu, mà quán thật tƣớng của thân, quán Phật
139
cũng vậy.
Hỏi: Lại có những tăng sĩ và cƣ sĩ niệm Phật một
đời, khi lâm chung không Phật đến tiếp dẫn là sao?
Đáp: Bản tâm của chúng sinh đồng một thể với
Phật, miệng tuy niệm Phật mà tâm ý tán loạn, nhƣ
138
“Nếu là… này?” V n pháp quy tâm lục, trang 132 - Thích Đắc Pháp dịch.
139 “Phật và… vậy” V n pháp quy tâm lục, trang 134 - Thích Đắc Pháp dịch.
155