Page 183 - NRCM1
P. 183
Đức Thanh
Nhà sƣ nói với ông: “Chàng trai trẻ, cậu từ Nhật tới,
cậu rất thông minh, cậu hiểu đạo, nhƣng cậu không hiểu
tinh yếu của Thiền. Nếu tôi không làm việc này, nếu tôi
không làm việc này ở đây và bây giờ, thì ai hiểu đƣợc
điều đó? Tôi không phải là cậu, tôi không phải là ngƣời
khác. Ngƣời khác không phải là tôi. Vì vậy ngƣời khác
không thể có trải nghiệm của tôi. Nếu tôi không làm việc,
nếu tôi không trải nghiệm ở đây và bây giờ, tôi không thể
hiểu. Nếu một ngƣời trẻ giúp tôi làm việc, tôi không thể
có kinh nghiệm phơi nấm. Nếu tôi nói: Hãy làm cái này,
hãy làm cái kia. Để cái đó ở đây, ở kia, tôi không có kinh
nghiệm làm việc đó. Tôi không thể hiểu cái hành vi ở
đây và bây giờ.” 169
Thiền sƣ Đạo Nguyên Hy Huyền ở lại chùa đó một
năm rồi đƣợc truyền y bát. Sau đó về Nhật Bản, nhƣng
nguyên lý triết học của ông luôn luôn là: “Ở đây và bây
giờ, ngƣời khác không phải là tôi, tôi không phải là
ngƣời khác” và “Nếu tôi không thực hành, tôi không thể
hiểu. Nếu ngƣời nào khác làm, tôi không thể trú trong
công việc của anh ta làm”. Đó là điểm thứ nhất.
Điểm khác nữa là không cần công án, không cần tƣ
duy đếm hơi thở, chỉ tọa thiền thôi. Descartes nói: “Tôi
tƣ duy, vậy tôi tồn tại”. Nhƣng tôi nói: “Tôi không tƣ
duy, vì thế tôi hiện hữu”.
Nếu ngƣời ta tạo ra những phạm trù, nếu ngƣời ta tƣ
duy quá nhiều, ngƣời ta giới hạn ý thức của mình. Nhƣng
169
“Nhà sƣ… bây giờ” Hỏi Thiền, trang 28 - Thái Tiên Đệ Tử Hoàn - Lê Thanh
Lộc dịch.
182